Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 1276 - Chương 1276: Quả Nhiên Cô Rất Ích Kỷ

Chương 1276: Quả Nhiên Cô Rất Ích Kỷ Chương 1276: Quả Nhiên Cô Rất Ích KỷChương 1276: Quả Nhiên Cô Rất Ích Kỷ

"Anh lấy được từ nguồn cung khác." Giám sát Lương chỉ đáp mập mờ như vậy.

Tô Niệm Tinh cũng không tiện truy cứu tiếp, chỉ hất cằm hỏi Ngụy Tuấn Thông tại sao lại đi cùng anh.

"Anh ta biết được Hứa Thiếu Phú trốn tới nội địa nên muốn kêu công an nội địa phối hợp bắt người, nhưng anh ta không có nhân mạch ở bên này, không ai để ý đến anh ta, anh thì mai phục ở gần đây, lúc đó anh ta nghe thấy tiếng súng vừa bọn anh tình cờ gặp nhau."

Ngụy Tuấn Thông thấy giám sát Lương và Lâm Kiến Quốc có mối quan hệ rất thân thiết mới định kêu anh nói giúp cho vài câu, nhưng mối quan hệ giữa anh ta và giám sát Lương đã rất cứng ngắc rồi, hoàn toàn không tiện mở miệng.

Vì thế anh ta quay sang nói với Tô Niệm Tinh: "Cô Tô, Hứa Thiếu Phú đã gây ra rất nhiều vụ bắt cóc ở Hương Giang, chuyện này có liên quan đến danh tiếng của đội cảnh sát Hương Giang, liệu có thể nhờ cô nói giúp với đội trưởng Lâm một tiếng để chúng tôi dẫn độ về Hương Giang chịu thẩm tra được không?"

Vừa rồi anh ta quả thật đã giúp cô, Tô Niệm Tinh biết mình làm như vậy là có hơi vong ân phụ nghĩa, nhưng so với trả ơn thì cô lại càng muốn Hứa Thiếu Phú chết hơn.

Cô nhìn chằm chằm vào anh ta: "Về Hương Giang chịu án thì anh ta sẽ chỉ ngồi tù thôi, nhưng nếu ở nội địa, anh ta sẽ chết. Anh cảm thấy kết quả nào sẽ có lợi cho tôi hơn?” Ngụy Tuấn Thông hơi sững sờ, lập tức á khẩu cạn lời, anh ta nhìn chằm chằm vào cô: "Quả nhiên cô rất ích kỷ, bạn trai cô vì sự an toàn của cô mà bỏ lại công việc không làm, tới nội địa để bảo vệ cô, nhưng cô cũng không thèm nghĩ xem anh ta là tổng giám sát ở Hương Giang, danh tiếng của đội cảnh sát cũng liên quan đến danh tiếng của anh ta."

Giám sát Lương lộ ra vẻ mặt bất mãn: "Anh dẫn độ anh ta vê Hương Giang rồi sớm muộn gì anh ta cũng sẽ vượt ngục và lại cướp của giết người tiếp. Ở trong mắt anh, tính mạng của thị dân Hương Giang còn không bằng danh tiếng của đội cảnh sát hay sao?"

Nói xong, anh không buồn để ý đến Ngụy Tuấn Thông nữa mà nắm tay Tô Niệm Tinh đi ra ngoài: "Chúng ta cũng đi xem thẩm vấn đi."

Ngụy Tuấn Thông bị anh nói lại mà á khẩu.

Tô Niệm Tinh và giám sát Lương đi ra khỏi cửa, không bao lâu sau họ gặp được Đại Đao, bọn họ cách từ rất xa đã nghe thấy tiếng súng nên vội vàng chạy về đây, lại ngại vì trên người không có súng nên không dám lại gần.

Trông thấy bọn họ bình an vô sự đi ra ngoài, bọn họ vội vàng vây quanh người lại: "Không sao chứ?”

Tô Niệm Tinh lắc đầu với bọn họ: "Hứa Thiếu Phú đã bị bắt rồi, các anh cứ cất đồ đạc về nhà trước đi, chúng ta sẽ đến đồn cảnh sát một chuyến.

Mấy người Đại Đao lập tức cất đồ về rồi lại bước nhanh đi theo bọn họ.

Đến đồn cảnh sát thì Lâm Kiến Quốc đang thẩm vấn, bọn họ không thể vào trong mà chỉ có thể ngồi ở bên ngoài đợi tin tức.

Nửa tiếng sau, Lâm Kiến Quốc đi ra khỏi phòng thẩm vấn với vẻ mặt tức tối, anh ta đấm một quyền xuống bàn: "Thằng khốn đó không phải con người mà. Tô Niệm Tinh thấy anh ta tức giận bèn vội vàng kêu người ngồi xuống: "Sao vậy? Anh ta không chịu khai nhận?”

"Không phải! Anh ta kêu gào đòi được dẫn độ về Hương Giang tiếp nhận thẩm tra."

Anh ta cố tình giết người ngay trên phố, tính chất ác liệt, chiếu theo luật có thể phán tội tử hình và tịch thu gia sản, cho nên Lâm Kiến Quốc làm sao có khả năng đồng ý cho dẫn độ được chứ. Nhưng người này cũng có nhân mạch ở Hương Giang, có thể mời được luật sư, rất có khả năng anh ta sẽ giao nộp số tiền đã bắt cóc tống tiền từ trước đó lên cho cảnh sát nội địa, hòng được dẫn độ về Hương Giang thẩm tra.

Đừng nói là Lâm Kiến Quốc mà ngay đến cả bản thân Tô Niệm Tinh cũng cảm thấy vì khoản tiên này mà có thể nhắm một mắt, mở một mắt cho Hứa Thiếu Phú.

Cô ra hiệu cho bọn họ vào văn phòng rồi hãy nói tiếp.

Sau khi đóng cửa lại, cô cười bảo: "Chuyện này thì có gì khó đâu, tôi có thể bói ra được tung tích của khoản tiền đó giúp anh mà."

Hứa Thiếu Phú không có tiền thì sẽ không có cách nào thông qua hành động nộp của tham ô để về Hương Giang nữa.

Lâm Kiếm Quốc hơi sững sờ, anh ta biết cô có thể bói ra được người nhưng hóa ra tiền tài cũng được luôn sao?
Bình Luận (0)
Comment