Chương 436: Có Phải Cô Muốn Đổi Một Chỗ Ở Khác Không
Chương 436: Có Phải Cô Muốn Đổi Một Chỗ Ở Khác KhôngChương 436: Có Phải Cô Muốn Đổi Một Chỗ Ở Khác Không
Nếu cô là cảnh sát vậy hiển nhiên cô có thể nhận được vinh quang nhưng cô cũng sẽ trở thành bia ngắm. Còn không bằng khư khư giữ lợi ích của mình như bây giờ?
Ít nhất thì cô cũng kiếm được tiền mà không gặp một chút nguy hiểm nào cả, thế này cũng tốt bao nhiêu.
Cô lắc phong bì trong tay mình: "Số tiên này tôi nhận nhé, sau này nếu anh cần thì vẫn có thể tới tìm tôi, chúng ta là bạn mà."
Giám sát Lương thấy cô nhận tiền rồi mới gật đầu, nghĩ đến căn phòng mà cô thuê ngày trước: "Có phải cô muốn đổi một chỗ ở khác không?"
Tô Niệm Tinh sững sờ: "Không, tôi với bà chủ nhà đã ký hợp đồng một năm rồi."
Giám sát Lương hé miệng muốn nói gì đó thì đột nhiên có người đứng ở đầu ngõ gọi Tô Niệm Tinh, bộ dáng trông có vẻ rất gấp.
Vì đứng ngược sáng nên Tô Niệm Tinh không nhìn thấy rõ gương mặt của đối phương, đợi khi tiến lại gần mới phát hiện ra người gọi cô lại chính là bà A Cam: "Sao thế ạ?"
Bà A Cam đã gấp đến phát điên luôn rồi, bà ta giữ lấy cánh tay của cô: "Tô thân toán, tôi có việc gấp, con trai tôi bị người ta đâm trúng, đúng vào cái hôm sinh nhật tôi ấy, tài xế gây chuyện xong đã bỏ chạy, giờ vẫn chưa tìm được người. Công ty bảo hiểm vẫn đang tranh cãi nên tôi muốn hỏi cô có thể bói ra được hay không?”
Tô Niệm Tinh hơi sững sờ: "Con trai bà đang ở đâu ạ?"
"Nó vẫn đang ở bệnh viện." Nhắc đến con trai là bà A Cam lại không nhịn được mà tự trách: "Tối hôm đấy Minh Trân gọi điện cho tôi nhưng tôi lại không nghe ra được, thật không nên mà.”
Tô Niệm Tinh thấy tâm trạng của bà ta suy sụp, vì muốn bà ta xốc lại tinh thân mới vội nói: "Vậy bà dẫn cháu qua đó để cháu bói cho anh ta, như thế sẽ càng chuẩn hơn."
Tuy rằng bà A Cam cũng muốn tìm ra kẻ gây chuyện lắm nhưng rõ ràng bà ta lại càng lo lắng cho sự an toàn của con trai mình hơn, chưa chắc đã bói chuẩn được.
Bà A Cam vội vàng lau nước mắt: "Được được, tôi dẫn cô đi."
Giám sát Lương vẫn luôn đứng ở bên cạnh mà không lên tiếng, thấy hai người vội vàng lên đường, anh mới nói: "Tôi đưa hai người qua đó cho, tâm giờ này cũng không tiện bắt xe đâu."
Tô Niệm Tinh có hơi ngại: "Làm phiền anh quá."
"Không có gì, vừa hay tôi cũng đang rảnh." Giám sát Lương ra hiệu cho hai người đứng đợi anh ở cửa quán ăn còn anh thì đi đánh xe tới đây.
Đợi khoảng ba phút thì xe của giám sát Lương đã đỗ lại trước cửa quán ăn, Tô Niệm Tinh và bà A Cam cùng nhau lên xe.
"Anh Lý, không sao chứ? Bác sĩ nói thế nào rồi?"
Bà A Cam xoa mi tâm: "Tuy rằng đã qua cơn nguy kịch nhưng vết thương lại rất nghiêm trọng, tạm thời vẫn chưa thể mở miệng được, bác sĩ nói trong đầu có cục máu đè lên dây thần kinh."
"Có thể làm phẫu thuật được không?" Tô Niệm Tinh không hiểu về chữa bệnh cho lắm nên chỉ thuận miệng hỏi vậy.
Bà A Cam lắc đầu: "Bác sĩ nói điều kiện y tế bây giờ vẫn chưa cho phép làm loại phẫu thuật này."
Tô Niệm Tinh hiểu ra, nói cách khác là phải đợi cục máu đó tự mình biết mất thì anh ta mới có thể mở miệng nói chuyện được.
Thế này cũng phiên phức quá.
Ai biết đến khi nào thì cục máu đó mới có thể tan chứ?
Có khả năng là một, hai ngày mà cũng có khả năng là một, hai năm, thậm chí là cả một đời.
"Tay anh ta cũng không thể cử động được sao?" Tô Niệm Tinh lại hỏi.
Bà A Cam lắc đầu: "Vết thương ở hai cánh tay nghiêm trọng nhất, khi ấy nó đang lái xe, lúc gặp tai nạn cánh tay bị đè rất chặt.
Cuối cùng thì Tô Niệm Tinh cũng hiểu được tại sao bà A Cam lại muốn tìm cô xem bói rồi.
Bệnh nhân không thể nói chuyện cũng không thể viết thư, loại tình huống này thật sự chỉ có thể tới tìm cô thôi.
"Lúc ấy, khi xảy ra tai nạn giao thông chỉ có mỗi mình nó, Minh Trân nhận được điện thoại của cảnh sát giao thông mới vội chạy đến hiện trường. Sợ hai ông bà già chúng tôi lo lắng nên con nhỏ dặn bác sĩ với cảnh sát giao thông đừng nói cho chúng tôi biết.
Nhưng hai nhân viên bảo hiểm kia vì xử lý tiền bồi thường mà tìm tới cửa." Bà A Cam xoa mi tâm, đầu óc rối như tơ vò.
Tô Niệm Tinh chỉ có thể cố hết sức an ủi tâm trạng của bà ta, đến bệnh viện ở gân đường hầm xuyên cảng, khi ấy, hai chiếc xe đã xảy ra va chạm bên trong đường hầm xuyên cảng, cảnh sát giao thông đã đưa anh ta đến bệnh viện gần nhất để cấp cứu.