Chương 604: Đã Chết
Chương 604: Đã ChếtChương 604: Đã Chết
Các thôn dân có một loại dự cảm chẳng lành. Có một tộc nhân là người học y vội vàng đi lên dò mạch của anh ta, anh ta đã chết đến không thể chết hơn được nữa rồi.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không biết có nên khiêng đến bệnh viện hay không.
Bây giờ chỉ có mỗi bệnh viện tư nhân là còn mở thôi, nhưng chi phí vào bệnh viện tư nhân cũng đâu có rẻ. Nhà Kim Trụ nghèo rớt mồng tơi có thể trả nổi tiền không? Cũng đừng kêu bọn họ gom tiền vào đấy nhé?
Mọi người đồng loạt nhìn vê phía Quách Xương Thắng, ông ta gật đầu với bốn người kia, ra hiệu cho họ đặt người xuống.
Người đã chết cả rồi còn đưa tới bệnh viện làm gì nữa.
Mẹ của Kim Trụ cũng chính là bà Kim vừa mới chửi mắng con dâu mình dùng đôi bàn tay run rẩy vuốt ve mặt con trai. Bà ta ôm cánh tay của con trai rồi lắc vài cái với vẻ khó tin, gào khóc thất thanh: "Kim Tử của mẹ, sao con có thể chết được chứ? Nhất định là có người hại con rồi, có phải mấy món ăn kia có độc không?”
Lời này vừa nói ra đã chọc thủng tổ ong vò vẽ.
Các thôn dân lập tức như lâm vào đại địch, chỉ sợ bị bà ta giá họa.
Nhóm phụ nữ nấu cơm thì đồng loạt chứng minh bản thân: "Bà Kim này, bà đừng có ngậm máu phun người nhé, chúng ta ăn cơm tập thể đấy, những người khác vẫn còn đang sống sờ sờ ra đấy, làm sao có khả năng chỉ có mỗi mình anh ta xảy ra chuyện được. Nếu như có độc thì mọi người đã chết hết với nhau rồi!" Lời này lập tức thu hút sự hưởng ứng của những người khác.
Câu này không sai, mấy món ăn này đều được bỏ vào chảo lớn rồi nấu chung, sau đó lại bày được bày vào trong chậu nên cũng không tồn tại loại khả năng hạ độc một ai đấy được.
Vợ của Kim Trụ cũng nấu ăn chung với những người phụ nữ khác. Cô ta là người đầu tiên phát hiện ra chồng tử vong sau đó lập tức hô hoán ngay. Nhưng người còn chưa kịp đưa đi, chỉ trong vài phút ngắn ngủi mà chồng đã chất.
Cô ta ngồi quỳ bên cạnh chồng mà khóc tức tưởi, có thể thấy được bản thân không thể nào chấp nhận nổi tin chồng đã qua đời: "Anh mau tỉnh lại đi, mình ơi! Anh chết rồi thì em biết phải làm sao! Mình ơi!"
Nhìn thấy thứ yêu tinh hại người này là bà Kim như tìm được một bao cát để trút giận, bà ta ấn lên lưng cô con dâu rồi dùng sức đánh: "Đều tại con tiện nhân nhà mày hết, nếu không phải mày quyến rũ Suy Tử Vân thì làm sao con trai tao có thể chết được hả, chắc chắn là do cái thứ yêu tinh hai người nhà mày rồi, mày sẽ không được chết tử tết"
Tình cảm giữa bà Kim và Kim Trụ rất tốt, hai người vẫn luôn ở bên ngoài làm việc, chỉ có đến tết mới về quê, nhưng từ sau khi hai người về nhà, bà Kim luôn luôn chướng mắt con dâu đủ mọi điều, trong ngoài lời nói đều đang ám chỉ mệnh của con dâu không tốt, không có cách nào vượng cho con trai, giúp con trai phát tài, cũng không thể sinh được một đứa con, còn kêu Kim Trụ với vợ ly hôn nhưng Kim Trụ lại không chịu.
Lần nào mọi người cũng phải can ngăn và lần này cũng thế, vất vả lắm mới tách được hai người họ ra.
Nhưng lần này, trong lòng mọi người đều đã nổi lên nghi ngờ, vợ của Kim Trụ chỉ múc cơm cho Suy Tử Vân thôi mà Kim Trụ đã chết rồi. Hình như vận rủi của Suy Tử Vân này lại vượng hơn nữa rồi, sau này bọn họ lỡ đụng vào anh ta một cái thôi vậy chẳng phải sẽ ngã gãy chân què tay hay sao?
Mọi người nhìn về phía Suy Tử Vân với ánh mắt sợ hãi.
Suy Tử Vân thấy ánh mắt sáng quắc của các thôn dân mà không khỏi lùi về sau một bước. Anh ta lại không để mình đã lùi đến bên rìa, mà bên cạnh từ đường có một khe rãnh dùng để dẫn nước, anh ta cứ lùi một đường như thế, cả người trực tiếp ngã ngửa vào trong rãnh luôn...
Các thôn dân: ”...'
Mùng hai tết có người chết, buổi tiệc cũng không có cách nào tiếp tục được nữa nên các thôn dân bàn bạc sẽ gọi cảnh sát tới để xác định nguyên nhân tử vong của Kim Trụ, sau đó thì lo ma chay cho anh ta.
Gặp phải loại chuyện này khiến Tô Niệm Tinh và bà A Hương đều không còn lòng dạ nào nán lại đây nữa, hai người vội vàng dẫn Văn Văn rời khỏi Lệ Chi Oa.
Tô Niệm Tinh vốn tưởng rằng chuyện này chỉ là một bước đệm nhỏ thôi, không liên quan gì đến cô hết, nhưng không ngờ sau đó nó lại mang tới tài vận lớn như thế cho mình. ...