Chương 1014: Đêm đen gió lạnh 3
Cô ngẩng đầu lên, không để ý cho lắm mà xin lỗi, sau đó rút tay mình ra lại nhét vào trong túi áo khoác của mình.
Gió đêm thổi qua, cơn gió biển trong đêm đầu hạ vẫn mang theo chút hơi lạnh, tất cả mọi người đều vô thức rụt cổ lại.
Bàn tay đặt trong túi áo khoác của Phương Trấn Nhạc chợt siết lại, tốc độ bước vô thức tăng nhanh, quay đầu nhìn sang một hướng khác.
Ngọn gió mập mờ cọ qua lông mi, gò má và môi dưới của anh khiến anh hơi ngứa, cơn gió nhẹ nhàng cũng xuyên qua mấy cọng râu hơi nhú ra, khiến cho anh không thể không cúi đầu, giơ tay xoa nhẹ phần da chỗ nhân trung.
Cọng râu xanh lún phún cọ qua làn da ở ngón tay, cơn ngứa chuyển đi lại đột nhiên chui vào trong lồng ngực.
Vì thế, khóe môi, lông mày và đôi mắt đều hơi run lên, sau vài phen giãy dụa, thần kinh mặt cuối cùng cũng thoát khỏi sự khống chế của chủ nhân, đôi lông mày bay lên, đôi mắt cũng cong lại, khóe môi lại càng kéo đến mang tai.
Sự vui thích mờ ám trong đêm là thứ không thể che giấu được…
…
Các con phố và ngõ nhỏ ở Thâm Thủy Phụ đan xen phức tạp, ban công rải rác, đi vào trong mà cứ ngỡ bước lạc vào mê cung, trừ phi vẫn luôn đi theo người dẫn đường, bằng không sẽ lạc mất trong khu phố này.
Thành phố không ngủ này được gọi là bốn con rồng châu Á cũng không phải chỉ là hư danh thôi dâu, sự phồn hoa của nó cũng đang thể hiện rõ ràng ở đây, cho dù chỉ mới rạng sáng nhưng con người vẫn đang bận rộn ăn chơi rượu chè, không phân biệt ngày đêm mà kéo GDP của Hương Giang lên.
Vì mấy người tiêu xài này vẫn còn đang thức nên những người lao động đang cố gắng tích lũy tiền của cũng không được ngủ, hết người này đến người khác chiên khoai môn lệ phố để đổi lấy những đồng tiền xu, những tờ tiền mặt.
Bận rộn đến tận nửa đêm, đứa trẻ đã co rúc người ngủ say trong xe đẩy của quầy hàng di động, trong túi của đôi vợ chồng trẻ tuổi cũng trở nên nặng trịch và đầy ắp.
Vào thời khắc như vậy, bọn họ vẫn còn đang thức, còn đang lao động, và kẻ thủ ác thèm khát tài phú, thực ăn và những giá trị khác của bọn họ cũng không thể không thức đêm cùng.
Gã đàn ông mặt đầy những nếp nhăn, có gương mặt “hàm hậu” đang ẩn nấp trong bóng đêm, theo đuôi quầy hàng di động của bọn họ, đợi đến tận một giờ sáng mà vẫn chưa tới “giờ lành” của “đêm khuya thanh vắng” “đêm tối gió lạnh.”
Thẳng đến tận hai rưỡi sáng, đôi vợ chồng trẻ mệt nhoài cuối cùng cũng kéo quầy hàng di động lên đường trở về.
Băng qua phố Miếu, xuyên qua khu vực Vượng Giác náo nhiệt, lại xuyên qua phố đi bộ ở Thâm Thủy Phụ, rời xa tiếng ồn ào và cách xa những tòa nhà cao tầng xinh đẹp, bọn họ chậm rãi đi vào một khu yên tĩnh cho người nghèo ở.
Hai người luân phiên đẩy xe, cơn mệt mỏi khiến bọn họ không có sức lực để nói chuyện với nhau, lại càng không rảnh mà quan tâm phía sau có người bám theo hay không.
Khóa quầy hàng di động bên dưới tòa nhà, một người xách túi lớn túi nhỏ, một người khác thì bế cô con gái nhỏ đang ngủ say lẩm bẩm lên.
Vòng vào hành lang cũ kỹ, chật hẹp và chất đầy đồ lỉnh kỉnh, nương theo tiếng bước chân của đối phương lên đến tận tàng năm, mở khóa, đóng cửa, bật đèn… cuối cùng cũng về đến cái ổ có thể khiến bọn họ thả lỏng cả người và cảm thấy an toàn.
Mà trong bóng tối bên dưới tòa nhà, con sói đang ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào cái đèn cảm ứng mập mờ và lập lòe trong hành lang một đường thẳng lên, đợi khi bên trong cửa sổ của một căn hộ nào đó tại tầng năm sáng lên ánh đèn, gã mới quay đầu khóa kỹ xe đẹp lại, móc ra một cái búa nhỏ từ trong túi vải mang theo bên mình, cầm nó trong lòng bàn tay.
Vầng trăng lưỡi liềm đã trôi về phía chân trời, gã kiên nhẫn ẩn núp, sau khi ánh đèn của căn hộ kia tối đi gã vẫn đợi thêm nửa tiếng nữa tại chỗ.
Trong khoảng thời gian này gã cũng không hề thấy nhàm chán.
Trong đầu gã nhiều lần tưởng tượng ra việc mình sẽ dùng một búa đập chết người chồng trẻ kia thế nào, lại phải đối phó với cô vợ trẻ đó thế nào… còn cả cô con gái nhỏ kia nữa.
Có lẽ gã không cần phải lập tức giết chết hai mẹ con kia ngay, trước khi thi thể của người chồng trẻ thối rữa, gã có thể sống trong căn hộ này một khoảng thời gian.
Không có ai biết bên trong cánh cửa của căn hộ mà hai vợ chồng trẻ này sống một mình đang diễn ra một thảm kịch nhân gian thế nào, mà gã thì lại có thể có một khoảng thời gian sống yên ổn khá dài.