Chương 1025: Sáu tiếng nguy cấp 2
Phương Trấn Nhạc hít mạnh một hơi khí lạnh, chợt đứng phắt dậy: “Không thể lục soát từng hộ gia đình một được...” Lẽ nào không chỉ phải tìm dấu vân tay một lượt trên cửa sổ những hộ gia đình không lắp cửa chống trộm gần đây, mà thậm chí toàn bộ những hộ gia đình gần đình gần đây cũng phải xét dấu vân tay một lượt hết hay sao?
“Liệu có thể phát loa trên đường được không? Cứ đọc [Hiện tại hung thủ có khả năng đang mai phục trong tủ quần áo hoặc dưới gầm giường nhà thị dân, đợi sau khi anh chìm vào giấc ngủ sẽ hành hung anh. Mong các thị dân cầm vũ khí, có phòng bị kiểm tra toàn bộ những nơi có thể trốn như tủ quần áo] còn nữa, cũng có thể đọc [Mong các hộ gia đình không lắp cửa chống trộm trong nhà kiểm tra xem trong nhà có hung thủ lẻn vào hay không, bố trí phòng bị thật tốt ở cửa sổ, kê thêm các thứ đồ ngăn cản hung thủ lẻn vào] như vậy có được không?” Dịch Gia Di nhướng mày đưa ra chủ ý.
“Dứt khoát gõ cửa từng hộ gia đình đi.” Phương Trấn Nhạc trầm ngâm một lúc, quả quyết hạ quyết định.
“Vậy... tỉ dụ như... hung thủ đã tìm được mục tiêu khác. Trước đó chúng ta nghĩ không phải chính là những hộ gia đình có người làm nghề tự do, mở quán ăn, kinh doanh hàng rong... đồng thời còn có một điều kiện cần thỏa mãn, chính là ban ngày không có người ở nhà, khiến hung thủ thừa cơ lẻn vào.” Dịch Gia Di vỗ lên mấy tập văn kiện trước mặt.
“Dưới tình huống hung thủ bị bao vây, có khả năng đã mặc kệ mục tiêu mà mình đã chọn trước đó, thậm chí là bỏ qua việc sàng lọc mục tiêu. Gã quá cần một nơi ẩn thân tạm thời...” Phương Trấn Nhạc nghĩ ngợi, vẫn quyết định tôn trọng cân nhắc của Dịch Gia Di: “Vậy chúng ta ưu tiên xuất phát đến các gia đình mục tiêu trong hồ sơ tội phạm trước đó đi.”
“Được! Cảm ơn anh Nhạc.” Dịch Gia Di nói với vẻ biết ơn.
Phương Trấn Nhạc vỗ lên vai cô, sau đó quay người ra khỏi văn phòng.
Hôm nay, các thám tử tổ B đều đã được phái ra ngoài chấp hành nhiệm vụ lùng bắt, trong đội cảnh sát người có thể điều đi được đều đã bị điều đi cả. Anh dứt khoát gọi điện cho chị Nhân điều toàn bộ nhân viên văn chức về tăng ca, những bộ phận khác không tham gia vào nhiệm vụ lùng bắt hôm nay cũng đều quay lại giúp sàng lọc.
Sau nửa tiếng đồng hồ, trong văn phòng tổ B đã chật kín người, chị Nhân dẫn dắt mọi người, không người nào là không ôm mấy phần hồ sơ văn kiện, ưu tiên sàng lọc những hộ gia đình có quan hệ xã hội không mật thiết, nếu chết ở trong nhà có khả năng một tuần cũng sẽ không có người phát hiện ra kia, sau đó lấy các thông tin như địa chỉ và số điện ra và giao cho chị Nhân tổng hợp.
Phương Trấn Nhạc dẫn Dịch Gia Di ra ngoài, tự anh đã sàng lọc ra danh sách mười hộ gia đình trong khi đợi đám người chị Nhân vào vị trí công tác, trước sẽ ra ngoài phỏng vấn mấy hộ này.
Đợi điều tra và phỏng vấn mấy hộ gia đình này xong lại gọi điện thoại cho chị Nhân, chị Nhân sẽ giao danh sách mới nhất mà mình đã tổng hợp ra cho Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di, hai người lại tiếp tục dựa theo danh sách đi hỏi thăm, cứ hợp tác như vậy.
Đêm tối trong nội thành ấm hơn đêm tối ở Đại Bộ, cho dù có gió thì cũng không lạnh lẽo quá hay gì, nhưng lúc Dịch Gia Di bước từ con xe Jeep của anh Nhạc xuống vẫn kéo chặt vạt áo lại.
Phương Trấn Nhạc đã gọi điện thoại thông báo cho Vương Kiệt Vượng biết đồ mới của mình và Dịch Gia Di, sir Vương lập tức chỉ ra chỗ liều lĩnh của hành động này.
Nhưng Phương Trấn Nhạc đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, cho dù ngày mai bị người ta khiếu nại quấy rầy dân chúng, cũng chẳng qua chỉ là nghe sir Hoàng dạy dỗ vài câu, vẫn tốt hơn là lại có thêm một gia đình chết.
“Tôi điều một tổ nhỏ bộ đội cơ động phối hợp với chúng tôi đi kiểm tra.” Sau khi cúp máy với Vương Kiệt Vượng, Phương Trấn Nhạc lại bấm số tiếp.
Đợi khi đối phương nhận máy, Dịch Gia Di khoanh tay quay đầu qua, ngẩng mặt lên bảo: “Anh Nhạc cô lên! Nếu bị khiếu nại, tôi sẽ cùng gánh trách nhiệm với anh!”
Ánh mắt của cô kiên định, đôi mày kiếm nhỏ bay lên.
Một con xe phi băng băng trên phố, chiếu sáng chiếc đồng hồ hình tròn treo bên cạnh một cửa tiệm ở góc đường phía xa, thời gian hiển thị là hai mươi mốt giờ, bốn mươi phút.
...
Vì để ngày mai không bị khiếu nại nên lúc Dịch Gia Di băng qua một quầy hàng bán bánh khoai môn chiên, đã mua rất nhiều bánh, xách một túi đựng rất nhiều phần.