Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1026 - Chương 1026 - Sáu Tiếng Nguy Cấp 3

Chương 1026 - Sáu tiếng nguy cấp 3
Chương 1026 - Sáu tiếng nguy cấp 3

Chương 1026: Sáu tiếng nguy cấp 3

Lúc đi ngang qua quầy hàng rong bán lạc rang, lại mua rất nhiều phần lạc rang.

Mỗi khi gõ cửa một ngôi nhà Dịch Gia Di đều sẽ tặng bánh khoai môn chiên và lạc rang mà mình mang tới cho đối phương, sau khi nhận được sự thấu hiểu và hảo cảm của đối phương, mới tiến vào khâu giải quyết việc chung: Hỏi tình hình gia đình, xác nhận mỗi tối bọn họ đều chống trộm, chống đột nhập rất tốt. Sau đó bọn họ lại mời hộ gia đình kiểm tra toàn bộ những chỗ có thể trốn trong nhà một lượt.

Nếu hộ gia đình cảm thấy không muốn cho cảnh sát lạ mặt vào nhà vậy có thể tự mình cầm chủy thủ và dụng cụ phòng thân, tự mình đi kiểm tra, một là phải đảm bảo hung thủ sẽ không đột nhiên nhảy ra từ một chỗ nào đó bắt giữ con tin, hai là mặt sát tinh nhìn thấy con dao sau lưng người tươi cười, cho dù không biết xấu hổ mà đánh người đang cười thì ít nhiều gì cũng có hơi không dám.

Chạy qua vài hộ gia đình ngược lại cũng không xảy ra xung đột với bất cứ thị dân nào cả.

Chỉ là... vẫn chưa bắt được hung thủ.

Đợi khi kim đồng hồ chỉ về phía hai mươi hai giờ ba mươi phút, trái tim của Dịch Gia Di bắt đầu lo sợ.

“Anh Nhạc, có phải tôi đoán lầm rồi không?” Trong tay Dịch Gia Di siết danh sách, cúi đầu nhìn lên danh sách hộ gia đình đã bị gạch bỏ bên trên, vẫn còn lại mấy hộ gia đình vẫn chưa kiểm tra, cô không nhịn được mà quay đầu hỏi Phương Trấn Nhạc.

Lần này hoàn toàn chỉ là đoán mò, không có dòng chảy hình ảnh làm hậu thuẫn liệu đây có phải hoàn toàn là sai lầm không?

Vừa nghĩ đến việc mình vì đi sai đường, không thể chân chính suy đoán ra lựa chọn của hung thủ, và nếu thật sự dẫn đến tình cảnh đêm nay có người bị hại... là ngón tay của cô lại run lên.

Đó là chuyện mà cô hoàn toàn không muốn nhìn thấy.

Phương Trấn Nhạc quay đầu liếc mắt nhìn cô, dưới ánh trăng, sắc mặt của nữ tổ trưởng có hơi nhợt nhạt.

Anh giơ tay đặt lên gáy cô: “Điều tra án chính là như vậy, có đôi khi rất khô khan, cho dù trong lòng chúng ta mang theo nhiệt huyết cũng rất có khả năng sẽ bị tiêu hao hết sạch, đừng chán nản... cố hết sức làm là được, còn lại nghe theo ý trời.”

Nói xong, anh ngẩng đầu nhìn xung quanh và thấy biển số tòa nhà, sau đó duỗi tay chỉ về một phía: “Chính là căn đó.”

Vừa dứt lời, người đã sải bước đi về phía tòa nhà kia.

Ánh mắt của Dịch Gia Di đuổi theo bóng lưng của anh Nhạc, viên cảnh sát cao lớn có dáng người thẳng tắp, khi đi đường lại rất ứng với mấy thành ngữ miêu tả dáng vẻ hiên ngang oai hùng kia: Ngẩng đầu mà bước, anh vũ oai hùng...

Tóm lại là rất quả quyết và nhanh nhẹn.

Anh là một người kiên định, không do dự.

Dịch Gia Di cảm giác được “khí” ấy, nhận được sự cổ vũ, cô cũng ngẩng cao đầu, sải bước đuổi theo.

Chuyên tâm tiếp tục làm hết sức mình.

...

Bởi vì đêm nay lưu lượng người đi dạo ở Thâm Thủy Phụ giảm thiểu nên đôi vợ chồng bán khoai môn lệ phố kia dứt khoát tan làm sớm.

Tối nay có thể về nhà tắm một cái cho sảng khoái, còn có ngồi trên sô pha xem tiết mục buổi tối trên TVB cùng cả gia đình cũng được tính là thời khắc nhàn nhã hiếm có.

Bởi vì cái ót của người chồng rất phẳng, lại rất biết chịu thương chịu khó, cho nên những đứa trẻ từ nhỏ lớn lên cùng nhau đều gọi anh ta “Biển đầu đà” ý là khổ hạnh tăng đã đổi đầu. Biệt danh này vừa gọi đã kéo dài suốt hai mươi mấy năm, bây giờ đã kết hôn rồi đến ngay cả vợ anh ta cũng bị gọi thành “Biểu đầu bà.”

Hai vợ chồng Biển đầu vừa về nhà đã lần lượt đi tắm cho sạch dầu mỡ dính trên người, Biểu đầu đà giúp vợ sấy khô tóc rồi lại giúp con gái sấy khô tóc.

Biển đầu bà đi luộc trứng gà, sau đó một nhà ba người ngồi trên sô pha xem chương trình, vừa cười vừa ăn trứng gà trắng đã lột vỏ, vừa thơm vừa nóng vừa mềm, tuy rằng bữa ăn đêm không xa hoa nhưng vẫn mang đến cho bọn họ cảm giác hạnh phúc ngập tràn.

Cô con gái nhỏ vừa mới tắm xong rất hào hứng, không muốn đi ngủ, lại không thể xem chương trình mà người lớn xem nên cầm quả trứng gà chạy loăng quăng trong nhà cho tiêu hao bớt sức lực.

Lúc vòng về phòng ngủ nhỏ, cô bé nhảy lên giường, đôi chân trần mềm mại nhảy lên nhảy xuống trên chăn.

Lòng đỏ trứng gà bất cẩn rớt lên chăn, cô bé lại vội vàng nhào tới, cong cái mông cẩn thận nhặt lòng đỏ trứng gà trên chăn. Lúc lòng đỏ trứng gà được nhặt lên, tất cả đều dính lên bụng ngón tay, cô bé dứt khoát ngồi xếp bằng ở chân giường, liếm sạch lòng đỏ trứng gà trên ngón tay.

Bình Luận (0)
Comment