Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1030 - Chương 1030 - Tích Lực 4

Chương 1030 - Tích lực 4
Chương 1030 - Tích lực 4

Chương 1030: Tích lực 4

Vừa rồi Dịch Gia Di đã cảm thấy không đúng rồi, nhưng kinh nghiệm của cô ở phương diện này không được phong phú, hơn nữa còn đang nghĩ rốt cuộc không đúng ở chỗ nào, hoặc là chỉ vì thái độ của đối phương không tốt cho nên mình mới nghĩ nhiều chăng?

Mà Phương Trấn Nhạc thì đã lập tức phán đoán ra được: “Chỉ sợ hung thủ đã bắt cóc người nhà của nam chủ nhà và uy hiếp anh ta không được phép để lộ dấu vết rồi.”

Phương Trấn Nhạc sáp đến bên tai Dịch Gia Di nói xong mới bước ra hai bước, ra hiệu cho cô đến chỗ cách đó vài bước chân để trao đổi tránh cho hung thủ đang dán tai bên trong cửa nghe trộm động tĩnh bên ngoài.

Dịch Gia Di trừng mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa đó, đột nhiên trái tim đập tăng tốc, bắt đầu nghiêm túc hồi tưởng lại phản ứng của nam chủ nhà.

“Các hộ gia đình mà chúng ta gõ cửa trước đó cho dù trong nhà không có việc gì cũng đều rất khẩn trương, chỉ sợ trong nhà mình có người xấu, nhất định yêu cầu chúng ta vào nhà giúp kiểm tra một lượt mới chịu thả cho chúng ta đi. Cho dù không bằng lòng để người ngoài vào nhà thì cũng phải đợi sau khi bọn họ tự mình kiểm tra mới mời chúng ta rời đi sau. Hơn nữa, phần lớn các thị dân đều sẽ hỏi thăm chúng ta tiến triển của sự việc, khi nào mới có thể bắt được hung thủ và mấy câu tương tự thế… Vì mọi người đều rất khẩn trương về vấn đề an toàn của mình, đây là chuyện thường tình của con người.” Phương Trấn Nhạc nhỏ giọng giải thích.

“Tôi hiểu rồi, nam chủ nhà này không chỉ không quan tâm mấy chuyện này mà còn để lộ bộ dáng rất sợ chúng ta sẽ vào nhà, hơn nữa vẻ mặt của anh ta cứng ngắc thật ra là vì khẩn trương.” Dịch Gia Di lập tức nhỏ giọng đáp.

“Không sai!” Phương Trấn Nhạc gật đầu.

“Vậy anh Nhạc, chúng ta leo cửa sổ lẻn vào trong sao? Hay là mời đội Phi Hổ từ trên nóc nhà đu qua cửa sổ vào trong cứu người?” Dịch Gia Di siết chặt nắm tay, mấy hành động này khi cô còn đang huấn luyện ở bên bộ đội đặc chủng đều thể hiện rất tốt, bây giờ chắc hẳn cũng có thể làm được, chỉ là bên cạnh không có dây thừng… có khả năng cần phải leo qua đường ống, lại đang là đêm đen chẳng nhìn thấy cái quái gì cả… hệ số nguy hiểm cũng rất cao.

“Trước điều đội bắn tỉa tới! Rồi lại điều đội Phi Hổ sau! Bây giờ cô đi gõ cửa nhà đối diện rồi lại gõ cửa tầng dưới, cố tình làm ra động tĩnh rất lớn, hung thủ đang rất khẩn trương, sợ làm ra động tĩnh thu hút chúng ta xông vào, trong lúc nhất thời sẽ không ra tay đâu!”

“Tôi hiểu rồi!” Vẻ mặt của Dịch Gia Di nghiêm túc, nhìn anh Nhạc rồi lặng lẽ xuống tầng, đợi vòng vào tầng bốn, cô mới gõ vang cửa nhà đối diện.

Hộ gia đình này đã ngủ rồi, Dịch Gia Di gõ cửa rất lâu mới có nam chủ nhà chửi ầm ầm đi ra mở cửa.

Dịch Gia Di vì kéo dài thời gian nên chỉ đành kiên nhẫn, không ngại phiền mà làm kiểm tra nhiều lần, cho dù ông chú trung niên đối diện đã tức đến mức bắt đầu vò đầu bứt tai thì cô vẫn treo nụ cười, hỏi tới hỏi lui mấy câu lung tung.

Bên tai lại vẫn luôn để ý âm thanh truyền qua tai nghe…

[Tổ nhỏ C đội Phi Hổ lập tức đến đường Tân Điền Địa, phố Arran, mai phục đợi lệnh dưới tòa nhà số hai…]

[Bốn tay súng bắn tỉa đã xuất động, dự kiến sẽ đến nơi trong vòng mười lăm phút nữa…]

[Tổ nhỏ B đội Phi Hổ đã lên nóc nhà, đợi lệnh bất cứ lúc nào…]

[…]

Trái tim của Dịch Gia Di đập càng lúc càng nhanh, trước mắt gia đình ông chú được được cô hỏi cũng đã thức dậy hết rồi, đổi thành hai người già và bà chủ nhà qua đây đọ sức với cô, ông chú trung niên nghe lời đi lấy dao và vung nồi, bắt đầu kiểm tra mỗi một cái tủ quần áo, gầm giường cũng không bỏ qua.

Dịch Gia Di đốc thúc ông chú nhất định đừng bỏ qua bất cứ một ngóc ngách nào, âm thanh rất to, đảm bảo người bên trong căn nhà đối diện tuyệt đối có thể nghe được rõ ràng. Ánh mắt thì lại xuyên qua phòng khách của căn nhà, nhìn về phía ban công.

Ánh mắt cô hơi lóe lên, đột nhiên nhỏ giọng hỏi: “Cửa sổ nhà các bà có liền kề với bên nhà đối diện không?”

Khi người phụ nữ định trả lời thì Dịch Gia Di đè ngón trỏ lên môi, ý bảo đối phương nhỏ tiếng.

Người phụ nữ trung niên đột nhiên nhướng cao mày, vẻ mặt mất kiên nhẫn vừa rồi lập tức biến thành vẻ mặt hóng hớt, bà ta nháy mắt với Dịch Gia Di làm ra mấy biểu cảm kỳ quái rồi mới nhỏ giọng bảo: “Có đấy, madam, chuyện gì thế? Có phải nhà đối diện có chuyện gì không?”

Bình Luận (0)
Comment