Chương 1054: Tôi đã giết chết con trai của tôi 2
“Tôi cũng không biết tại sao lại ra nông nỗi này… Nếu anh ấy không thích Khôn Tử thì tôi có thể tự nuôi con mà, hu hu… Vì sao lại như vậy chứ… Hu hu hu…”
Gary đưa một ly nước ấm cho chị Vương.
“Cảm ơn.” Chị Vương uống một ngụm nước, bàn tay bóp khăn tay đổi sang bưng ly nước, im lặng trong chốc lát mới nói tiếp:
“Hình như A Vĩ chưa bao giờ đánh nhau với người khác, cũng không có khuynh hướng bạo lực. Tôi từng gặp bạn bè hồi còn đi học của anh ấy, ai cũng bảo A Vĩ rất thích đọc sách, thích chơi bóng rổ, không phải loại côn đồ thích chơi bời… Nhưng anh ấy thường xuyên giấu kín suy nghĩ trong lòng, tôi không tài nào hiểu nổi những ý nghĩ của anh ấy… Anh ấy… Anh ấy hồi trước thương Khôn Tử lắm, Khôn Tử cũng rất yêu cha mình… Nhưng mà nuôi tôi với Khôn Tử quá mệt mỏi sao? Tôi đã nghĩ đến chuyện ra ngoài tìm việc làm rồi mà… Hu hu hu…”
Sau khi tiễn bước chị Vương, mấy người lại thay phiên nhau thấm vấn đồng nghiệp và người nhà của Vương Vĩ Á. Còn cha chồng trong lời nói của chị Vương thì không thấy bóng dáng.
“Cô thấy thế nào?” Lúc quay về văn phòng của tổ B, anh Nhạc hỏi Gia Di.
“Bây giờ bằng chứng vẫn chưa đủ.” Gia Di lắc đầu: “Lời khai của nhân chứng không đáng tin cậy. Lúc tôi và anh Gia Minh thẩm vấn, hỏi thêm mấy câu thì chị ta đã biểu hiện vẻ do dự. Loại lời khai này… trừ phi có bằng chứng xác thực hơn chứng minh nghi phạm thật sự là hung thủ, không thì tôi không muốn dùng lời khai này.”
“Ừ.” Phương Trấn Nhạc gật đầu: “Tôi đã xem báo cáo của nhân viên pháp y, thi thể sưng phù toàn bộ, mặt bị sưng, có chất lỏng dạng nấm bọt trong miệng mũi, kết mạc nhãn cầu của hai mắt tái xám, hai tay nhăn nheo biến dạng như phụ nữ hay giặt quần áo. Hai phổi sưng tấy, phù nề nghiêm trọng… Xác nhận nguyên nhân tử vong là chết chìm dưới nước, xét nghiệm chất độc và các phương diện khác trên thi thể đều không có tình trạng bất thường, không có vết thương do đánh đập… Trước đó, vợ chồng Vương Vĩ Á nuôi dưỡng nạn nhân rất tỉ mỉ.”
“…” Gia Di gật đầu, đi theo anh Nhạc vào văn phòng tổ B, sau khi ngồi xuống vị trí, cô cùng các thám tử khác đọc tài liệu, thảo luận về vụ án này.
“Anh Đại Quang Minh đã kiểm tra nhà phao, sợi dây không có dấu vết bị cứa đứt hay mài mòn, hư hao phần trên của nhà phao là do bị sỏi đá cành cây quẹt trúng, kết luận trong báo cáo là sau khi bị gió cuốn bay lên trời, nhà phao bị mấy thứ đó đâm rách nên xì hơi rơi xuống sóng biển, đè lên quấn quanh người đứa bé bị đã rơi xuống biển từ trước khiến nó không thể thoát thân, từ đó gián tiếp dẫn đến việc nạn nhân chết chìm dưới biển.” Phương Trấn Nhạc đặt báo cáo pháp y xuống bàn, cũng cau mày lại.
“Nghe kiểu gì cũng thấy giống như sự cố ngoài ý muốn thế nhỉ?” Lưu Gia Minh đưa ra suy nghĩ của mình. Theo ý kiến của anh ta, lời khai của nhân chứng kia không thể đứng vững chân.
Mà hiện tại, họ tạm thời nhận định đây là vụ án cố ý giết người đều là do lời khai của nhân chứng kia mà thôi.
Tất nhiên, còn có một vấn đề nữa là nghi phạm vẫn không lên tiếng. Vương Vĩ Á không thanh minh, không cung cấp lời khai chứng minh mình vô tội, đây cũng là một vấn đề.
“Tạm thời dựa theo báo cáo của bộ phận giám định và bộ phận pháp y thì không thể định tội cho nghi phạm.” Gia Di gõ lên văn kiện, suy tư một lát rồi đứng dậy, nói với nhóm anh Nhạc rằng mình muốn đến bộ phận pháp y xem thi thể một lát.
Anh Nhạc gật đầu, kêu Lương Thư Nhạc đi theo cô, có chuyện gì thì có thể chạy đi xử lý giúp cô, cũng có thể ghi chép lại, học tập Dịch Gia Di nhiều một chút.
Thế là Gia Di dẫn Lương Thư Nhạc đến phòng giải phẫu của bộ phận pháp y. Trên đường đi Lương Thư Nhạc chủ động hỏi phỏng đoán của Gia Di đối với lời khai, cô chỉ trả lời rằng hiện tại họ có quá ít thông tin, với tư cách là một thám tử nghiêm cẩn thì không thể đưa ra kết luận khinh suất quá sớm, còn phải xem xét nhiều hơn, suy nghĩ nhiều hơn.
Lúc đến phòng giải phẫu, sir Hứa đang chuẩn bị giải phẫu một thi thể khác.
Gia Di không quấy rầy anh ta, chỉ nhờ anh ta sắp xếp một trợ thủ kéo thi thể của bé trai trong vụ án của họ ra đây để cô xem một lát là được.
Trợ thủ của nhân viên pháp y kéo giường sắt ra ngoài, khiêng thi thể đến chỗ cách giường giải phẫu của sir Hứa xa một chút, làm hết trách nhiệm giới thiệu dấu vết trên thi thể cho Gia Di.
“… Đây là vết thương để lại khi thi thể vừa chết, cho nên mới…”
Kèm theo tiếng giới thiệu của trợ lý pháp y, Gia Di bị kéo một một đoạn dòng chảy hình ảnh.