Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1061 - Chương 1061 - Nỗi Muộn Phiền Của Thiếu Niên Gia Tuấn 1

Chương 1061 - Nỗi muộn phiền của thiếu niên Gia Tuấn 1
Chương 1061 - Nỗi muộn phiền của thiếu niên Gia Tuấn 1

Chương 1061: Nỗi muộn phiền của thiếu niên Gia Tuấn 1

“Anh Nhạc, anh không lái xe hả?” Tam Phúc đứng bên cửa ghế sau nhìn về phía Phương Trấn Nhạc, nụ cười tràn ngập sáng tỏ và gian xảo: “Nếu anh không đi thì tôi xin quá giang xe của Thập Nhất đấy nhé!”

“…” Mặt Phương Trấn Nhạc đỏ ửng, lập tức khom lưng ngồi vào ghế lái rồi đạp chân ga thật mạnh, khởi động xe phát ra tiếng “brừm”. Thân xe lùi về phía sau một cách đột ngột, thấy Tam Phúc đứng đằng sau bị hoảng sợ nhảy cẫng lên, anh mới cảm thấy mình hòa một ván, hài lòng mở cửa ghế sau cho Tam Phúc rồi cười như không cười ngoảnh đầu nhìn anh ta:

“Lên xe đi.”

Sau khi đến Dịch Ký, mọi người náo nhiệt gọi đồ ăn rồi ngồi vào bàn, mỗi người đều bày ra vẻ mặt mong chờ bữa tối, tán gẫu với nhau như thể chưa từng xảy ra chuyện gì. Nhưng trên thực tế, ánh mắt mọi người đều đang nhìn lén Gia Tuấn.

Mặc dù hồi xưa cậu nhóc đẹp trai này cứ thích đóng vai người lớn, giả vờ thâm trầm, nhưng quả thực chưa bao giờ thấy cậu bé sầu não như lúc này.

Thật là đáng thương, nếu như thật sự cho rằng lần đầu tiên mộng tinh là đái dầm… vậy thì chắc sẽ xấu hổ cả đời ấy nhỉ…

Sau khi biết được kế hoạch trò chuyện cùng Gia Tuấn của Phương Trấn Nhạc, anh Gia Đống xét thấy lần đầu tiên trò chuyện chưa hẳn sẽ nhận được hiệu quả như mong muốn, bèn xung phong ra trận trước, anh sẽ trò chuyện với Gia Tuấn một lần để xem tình hình như nào, nếu vẫn không thể thuyết phục được cậu bé thì mới dùng đòn sát thủ - Thần thám sir Phương.

Nghe xong, Lưu Gia Minh lập tức nhiệt tình bày tỏ mình sẵn sàng phối hợp với mọi người.

Thế là sau khi các thám tử ngồi yên trên ghế, Dịch Gia Đống lấy cớ quán ăn không còn đủ rượu mà kêu Gia Tuấn chạy sang cửa hàng nhỏ đằng sau mua ít rượu để cung cấp cho mọi người tối nay.

Lưu Gia Minh lập tức phối hợp ăn ý với anh Gia Đống, tỏ vẻ mình có thể giúp cậu bé một tay, làm culi khiêng rượu hộ cậu bé.

Thế là ba người mang theo ba chiếc xe đẩy giản dị dùng để vận chuyển hàng hóa, băng qua khu phố rẽ vào một ngõ nhỏ, đi đến trước cửa hàng bán sỉ rượu.

Trên đường đi Gia Tuấn không nói một lời, thậm chí còn quan sát phong cảnh chung quanh bằng ánh mắt quyến luyến. Cho dù Lưu Gia Minh là người trì độn nhất tổ B thì lúc này vẫn phát hiện vẻ mặt Gia Tuấn hơi sai sai.

“Lần đầu tiên anh Gia Đống uống rượu là khi nào thế?” Suy xét một lát, Lưu Gia Minh bèn lấy đề tài từ chuyến đi mua rượu lần này để mở đầu câu chuyện.

“Lần đầu tiên à… Hình như là năm anh tốt nghiệp từ trường trung học phổ thông 8, có uống hai chai rượu trong lúc liên hoan với các bạn cùng lớp.” Gia Đống nghiêm túc nhớ lại quá khứ, trả lời rất tỉ mỉ. Anh cũng suy nghĩ mình nên dẫn dắt đề tài như thế nào để dẫn đến câu chuyện có lẽ đang khiến Gia Tuấn bối rối.

“Lần đầu tiên em uống rượu là năm 14 tuổi. Đại khái là lúc trạc tuổi Gia Tuấn, em với hai thằng bạn lén lút mua rượu, còn đặc biệt nhờ một ông chú mua hộ mình. Hai đứa cứ như làm chuyện gì đó ghê gớm lắm, cứ cảm thấy trước khi uống rượu mình đã lớn rồi, mình giỏi lắm. Ai ngờ uống xong say khướt, thậm chí không đi thẳng được, về nhà bị mẹ em mắng cho một trận té tát. Thảm nhất là sáng hôm sau em mộng tinh, ha ha ha… Đây là chuyện mà bất cứ người đàn ông nào cũng sẽ trải qua trong quá trình trưởng thành, hồi đó em còn tưởng là chứng bệnh nào đó do di chứng say rượu nữa chứ, em sợ gần chết! Hầy, hồi xưa nhiều chuyện thú vị thật, rất nhiều chuyện mình chưa từng gặp, lần đầu tiên trải qua bao giờ cũng kích thích nhất. Còn bây giờ thì… chậc!”

Lưu Gia Minh nhún vai, vẻ mặt uể oải:

“Bây giờ chỉ còn lại thế giới người lớn không thú vị gì cả, hâm mộ Gia Tuấn ghê.”

Lúc nói chuyện, cậu ta vẫn chăm chú nhìn vẻ mặt của Gia Tuấn, nói xong thậm chí nhìn thẳng về phía Gia Tuấn.

Trên gương mặt của thiếu niên căn bản là không có biểu cảm đặc biệt gì, thế là Lưu Gia Minh dứt khoát đụng vào vai Gia Tuấn, cười hỏi như đang tán gẫu bình thường:

“Sao hả chàng trai nhỏ bé? Em nói thật với anh đi, em đã từng cương cứng vào buổi sáng bao giờ chưa? Tức là buổi sáng lúc thức dậy, chú chim nhỏ trong quần dựng đứng lên ấy. Cả mộng tinh nữa, tức là lúc ngủ thì xxx…”

Gia Tuấn liếc Lưu Gia Minh một cái rồi gượng gạo nhếch mép, bày ra vẻ mặt nhàm chán như phải trò chuyện với bọn con nít, lạnh nhạt nói:

“Có hết rồi, năm ngoái em đã cương cứng lần đầu tiên, năm nay sau khi ăn tết xong cũng mộng tinh lần đầu rồi. Mấy thứ này bọn em đều được dạy trong trường học, em còn thuộc tuýp dậy thì sớm trong nhóm bạn học ấy chứ. Bảo Thụ lớn hơn em một tuổi mà còn đến trễ hơn em, lần đầu tiên cậu ấy mộng tinh còn sợ chết khiếp, cuối cùng em dạy cho cậu ấy cách xử lý mới xong việc.”

Bình Luận (0)
Comment