Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1066 - Chương 1066 - Những Vết Thương Sẽ Không Bao Giờ Biến Mất Ấy 1

Chương 1066 - Những vết thương sẽ không bao giờ biến mất ấy 1
Chương 1066 - Những vết thương sẽ không bao giờ biến mất ấy 1

Chương 1066: Những vết thương sẽ không bao giờ biến mất ấy 1

Ai nghèo nhất nhà họ Dịch?

Giấu bệnh sợ thầy, đôi khi là vì quá sợ hãi mình mắc loại bệnh này nên mới không dám đi khám ở bệnh viện, đồng thời lại mong chờ căn bệnh ấy sẽ quật ngã mình…

Trước khi xuyên việt, bên cạnh cô từng có một người bạn học như vậy. Trầm cảm nặng, khăng khăng cho rằng mình bị bệnh, cho dù đi khám ở mười mấy bệnh viện, xét nghiệm vô số lần, bác sĩ từ nổi tiếng tới không nổi tiếng nói rằng thân thể cô ấy khỏe mạnh, cô ấy vẫn tin chắc rằng mình mắc bệnh nan y, chẳng qua bác sĩ chưa phát hiện mà thôi. Cô ấy không thể kiềm chế được tra tấn chính mình bằng suy nghĩ này, cho dù lý trí tự biết tinh thần của mình có vấn đề thì vẫn không thể tự kiểm soát…

Thế nên khi thấy dáng vẻ của em trai, Gia Di lại đau lòng.

Sau khi tính tiền rời khỏi quán bar, hai chị em sóng vai về nhà.

Cô không ngừng nói đông nói tây, đồ ngọt của cửa hàng nào ngon, nơi nào mới xây công viên Disney rất thú vị… Gia Tuấn đều không đáp lại cô, cả người đầy rẫy tâm sự.

Cậu vẫn luôn trốn tránh, không muốn đối mặt.

Sau khi về nhà, trong lúc Gia Tuấn rửa mặt, anh Gia Đống và Gia Như đều lo lắng nhìn Gia Di, Gia Di chỉ nói rằng ngày mai sẽ dẫn cậu bé đến bệnh viện khám sức khỏe.

Đêm nay, người nhà họ Dịch đều không ngủ ngon giấc. Sáng hôm sau anh Gia Đống đã dậy sớm nấu bữa sáng cho mọi người, ăn cơm xong anh Gia Đống vỗ tay, quyết đoán nói:

“Lúc nãy anh đã gọi điện thoại cho giáo viên chủ nhiệm của Gia Như và Gia Tuấn, xin được nghỉ nửa ngày. Anh cũng ngừng kinh doanh nửa ngày, bốn người chúng ta cùng đến bệnh viện. Các anh chị sẽ ở bên em, đừng sợ.”

Sáng nay Gia Tuấn không bị chảy máu mũi, nhưng sắc vẫn hơi trắng bệch, đáy mắt hơi thâm đen, rõ ràng đêm qua cậu bé cũng không ngủ ngon giấc.

Nhìn ánh mắt quan tâm của các anh chị, cậu bé chu môi, cuối cùng trông không giống ông cụ non nữa.

Thế là gia đình bốn người ngồi trên xe con của Gia Di, trở thành nhóm đầu tiên đến khám ở bệnh viện Du Ma Địa.

Lấy máu xét nghiệm, làm các loại khám tổng quát, chẩn trị vân vân… Một tiếng xong đã làm xong, buổi chiều trước khi tan tầm sẽ nhận được báo cáo xét nghiệm máu.

Nếu là bệnh khác có lẽ còn rất khó phán đoán, nhưng căn bệnh này chỉ cần xem các loại chỉ tiêu sẽ có phỏng đoán.

Thế là cả nhà lại sang nhà hàng bên cạnh bệnh viện ăn một bữa thật ngon. Sau bữa cơm, Gia Di gọi điện thoại hỏi thăm tình huống, Vương Vĩ Á vẫn giữ nguyên lời khai nhận tội, chú Cửu, anh Tam Phúc và anh Nhạc đã chia nhau đi làm nhiệm vụ được phân phát ngày hôm qua, làm suốt cả buổi sáng vẫn trong trạng thái đang tiến hành, chờ đến ngày mai cô đi làm sẽ cùng nhau thảo luận về kết quả điều tra của mọi người.

Buổi chiều, Dịch Gia Đống dẫn em trai em gái đi chơi điện tử, chơi pachinko trong trung tâm trò chơi. Mặc dù trong lòng mọi người vẫn còn thấp thỏm, nhưng hiếm khi cả gia đình họ mới ra ngoài chơi một lần, đã nổi hứng thì chẳng mấy chốc quên hết mọi lo âu sợ hãi.

Đến chiều tối, cuối cùng đã có báo cáo kết quả của bệnh viện.

Thấy bốn anh em cùng nhau trở về, vẻ mặt ai nấy đều khẩn trương, bác sĩ cười nói:

“Tất cả chỉ tiêu đều bình thường. Dịch Gia Tuấn đúng không? Rất khỏe mạnh.”

“Mùa xuân trời hanh khô ấy mà, con trai đang tuổi dậy thì nên lớn rất nhanh, có phải ăn thịt thường xuyên mà ít ăn rau dưa trái cây không?”

“Bị nóng trong người, chảy máu mũi là chuyện bình thường.”

“Bổ sung thêm can-xi, ăn nhiều mấy món như tôm.”

“Thỉnh thoảng ăn một ít nội tạng động vật, ăn nhiều rau dưa trái cây một chút, còn nữa nè, mỗi ngày uống nhiều nước, nhất là mùa xuân hè…”

Bác sĩ dặn dò tỉ mỉ chi tiết toàn diện, người nhà họ Dịch hoàn toàn há hốc mồm.

Sau khi bác sĩ nói xong chữ cuối cùng, Gia Như lập tức kìm lòng không đậu kêu một tiếng rồi ôm chầm em trai, sau đó ngửa đầu cười phá lên, trông như bà điên.

Thậm chí cô ấy còn ôm em trai nhảy nhót mấy cái, cằm suýt nữa đâm xuyên qua đầu Gia Tuấn.

Thấy vẻ mặt vui mừng của gia đình họ, bác sĩ cũng cười theo.

Rời khỏi bệnh viện, Gia Di lập tức nhận được cuộc gọi của anh Nhạc, đám Lưu Gia Minh cũng có mặt bên kia, bảy mồm tám miệng hỏi kết quả khám bệnh của Gia Tuấn sao rồi.

Sau khi biết chỉ là sợ bóng sợ gió một trận, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Không ai cười nhạo tiểu Gia Tuấn chuyện bé xé ra to, cho dù cười thì cũng là vì thoải mái sau khi đã yên lòng.

Anh Nhạc đề nghị anh Gia Đống chi bằng đừng về nhà mở cửa hàng nữa, mọi người cùng nhau ăn một bữa cua xào ớt cho rồi.

Gia Di lập tức làm chủ cho nhà họ Dịch, thế là xe con chạy băng băng đến khu tránh bão của Du Ma Địa.

Bình Luận (0)
Comment