Chương 1084: Sức sống trong quán ăn 1
Cho dù lăn lộn trong vũng bùn, vẫn cười thật tươi như cỏ dại tràn ngập sức sống.
Có người chụp được bức ảnh Vương Vĩ Á rơi nước mắt lã chã, dáng vẻ nhếch nhác trước cửa tòa án. Gia Di đứng ở nơi xa nhìn cảnh tượng này, có lẽ Vương Vĩ Á như vậy trông chẳng đẹp trai chút nào, cũng không đủ tiêu sái, nhưng lại rất có sức sống.
Dáng vẻ ra sức níu giữ hy vọng, cố gắng sinh tồn của cậu ấy chính là dáng vẻ sinh mệnh vươn lên, rất rung động lòng người.
Gia Di cũng muốn chụp một bức ảnh như vậy. Có lẽ rất nhiều năm sau, khi mình gặp thất bại nào đó, hoặc lúc cảm thấy ủ rũ thì có thể lấy nó ra ngắm nhìn, khích lệ bản thân trong thời điểm đó.
Nhưng sau khi ngẫm lại, cô từ bỏ ý nghĩ này, còn phun vận đen ra một cách mê tín, đồng thời âm thầm mong chờ mình sẽ không bao giờ gặp thất bại, không bao giờ đánh mất sự mạnh mẽ và sức sống như bây giờ.
Tuy nhiên… Nếu dáng vẻ này của Vương Vĩ Á xuất hiện trên trang đầu báo chí thì cô vẫn sẽ lặng lẽ lưu trữ.
Quay đầu lại thấy anh Nhạc đang đứng cách đó mấy bước trò chuyện với sir Quách, dường như nhận thấy cô đang nhìn mình, Phương Trấn Nhạc dời mắt từ trên mặt sir Quách chuyển về phía Gia Di, sau đó ngay trong ánh nắng mặt trời, anh không chút keo kiệt nhướng mày nhìn cô, nụ cười sang sảng tiêu sái tràn đầy cảm xúc sáng sủa của anh được ánh nắng nhuộm thành một màu vàng óng.
Thật đẹp.
Trên đời này không chỉ mình loài rồng mới thích những thứ xinh đẹp lấp lánh tỏa sáng, Gia Di cũng vậy.
“Xong việc rồi, ngày mai cho cô nghỉ ngơi.” Phương Trấn Nhạc sảng khoái giơ tay về phía Gia Di.
“Ấy! Sir Phương, tôi vừa nhờ anh giúp tôi thuyết phục Gia Di làm thêm lần nữa…” Sir Quách hoàn toàn không thể đuổi kịp Phương Trấn Nhạc, sốt ruột đến mức muốn gọi Phương Trấn Nhạc đứng lại. Anh ta đang trò chuyện với sir Phương về vấn đề tuyên truyền của bộ phận quan hệ công chúng, trận chiến dư luận lần này đại thắng, anh ta đã dốc hết toàn lực để giúp đỡ CID cơ mà, bây giờ cho anh ta một chút ngon ngọt, nhờ tổ trưởng minh tinh của CID – tổ B giúp anh ta cùng nhau mở cuộc họp báo để tuyên dương tác dụng của sở cảnh sát trong vụ án này, không quá đáng chút nào đâu nhỉ?
Sao sir Phương lại không để ý tới mình mà trực tiếp cho tổ trưởng Dịch nghỉ ngơi?
Anh ta còn chuyện muốn nhờ, định mời Dịch Gia Di sang bộ phận quan hệ công chúng tăng ca một chút nữa mà?
Nhưng thấy Dịch Gia Di hớn hở đồng ý, sự việc không thể cứu vãn được nữa, anh ta cay đắng chép miệng, nhìn Phương Trấn Nhạc từ chối người khác một cách dũng cảm và Dịch Gia Di không có việc gì làm cả người nhẹ nhàng thoải mái, không khỏi thở dài thườn thượt.
Hầy, hai đứa ăn xong dông này!
Dường như cảm nhận được sự oán trách của sir Quách, Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di đồng loạt quay đầu nhìn về phía anh ta.
Chỉ bằng một ánh mắt, thanh tra giám sát Quách Vĩnh Diệu bỗng nhiên cảm thấy vô cùng áp lực. Anh ta ngập ngừng một lát, suýt nữa bị ngộp thở. Đến khi anh ta ý thức được mình lại bị hai đứa vãn bối đe dọa thì hai người kia đã cười ha ha sóng vai nhau đi đến bãi đỗ xe.
“…” Quách Vĩnh Diệu.
Ánh nắng rất gắt, trái tim anh ta lại lạnh buốt.
Hừ!
…
…
Trở về Dịch Ký, không ngờ lại gặp được Thái Lam tiên sinh đến ăn cơm tối.
Thì ra hôm nay trời vừa sáng, anh cả ra bờ biển đào hàng, mua được một con cua rất to và tôm hùm tươi roi rói. Con tôm bự đến nỗi to hơn cả nắm tay của anh ta, con cua vừa múp vừa khỏe mạnh, vung càng muốn liều mạng với con người… Thế nên anh cả rất vui, bèn nhiệt tình gọi điện cho Thái Lam tiên sinh nói rằng chỗ mình có đồ xịn, đến đây ăn đi.
Bất ngờ là Thái Lam tiên sinh đồng ý ngay lập tức. Sau khi kết thúc công việc buổi chiều, ông ấy vui vẻ đến đây, gương mặt bụ bẫm tràn ngập nụ cười, đôi mắt ti hí híp lại thành hai đường thẳng.
Gia Di rất thích tâm lý này của người Hương Giang, tất cả mọi người đều là thực khách trong cuộc đời con người, ăn uống ngủ nghỉ, đều là tục nhân.
Cho nên bạn sẽ bắt gặp ngôi sao nổi tiếng đi mua đồ ăn, cũng sẽ bắt gặp ảnh đế ảnh hậu để mặt mộc ngồi ăn trong quán ven đường. Tại thành phố tràn ngập khói lửa nhân gian này, anh tôi hắn đều không ngoại lệ, sống một cách chân thật.