Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1085 - Chương 1085 - Sức Sống Trong Quán Ăn 2

Chương 1085 - Sức sống trong quán ăn 2
Chương 1085 - Sức sống trong quán ăn 2

Chương 1085: Sức sống trong quán ăn 2

“Thái tiên sinh, hôm nay tôi lại phá được một vụ án, tôi mời ông uống coca ướp lạnh.” Gia Di cởi mở chào hỏi.

“Tối rồi, tôi không dám uống cafein đâu. Tổ trưởng Dịch có thể khao tôi uống nước trái cây không? Tôi thấy em gái cô làm rất nhiều ly, cứ lưỡng lự nó có ngọt gắt không…” Thái Lam tiên sinh cười tủm tỉm chỉ về phía Dịch Gia Như đang đứng sau quầy bán đồ uống.

Em gái đang lắc một ly sữa trái cây, mặt không cảm xúc buông mi lắc lư thật mạnh, rất giống một bartender thứ thiệt. Gia Như lúc không ngọt ngào như kẹo có vẻ trông rất cool.

“Bơ dầm sữa chua à? Đó là sản phẩm mới trong tháng này của chúng tôi, đá bào sữa chua trộn với bơ nghiền, rất ngon, nhất định phải mời ông nếm thử.” Thấy một người đàn ông ngồi đối diện Thái Lam tiên sinh đang cúi đầu hăng hái chiến đấu với đĩa thịt cua, Gia Di sảng khoái nói:

“Tôi gọi hai ly cho ông, Thái tiên sinh với bạn bè cùng nhau nếm thử thức uống mới sáng tạo có một không hai ở quán chúng tôi.”

“Chỗ các cô thường xuyên có sản phẩm mới nhỉ.” Thái Lam tiên sinh cũng không từ chối, vui vẻ trò chuyện với cô.

“Hương Giang là thành phố hải nạp bách xuyên nhất, quán ăn nho nhỏ của chúng tôi cũng nên kế thừa tinh thần của thành phố này, không ngừng đổi mới mới được.” Gia Di kiêu ngạo nói, sau đó xoay người đi gọi đồ uống mới ở chỗ Gia Như.

Trái bơ được dầm nhuyễn, trộn chung với sữa đặc bỏ thêm đường rồi lắc thật mạnh, khiến vị ngọt và mùi sữa hoàn toàn thấm vào bơ nghiền, lấn át vị chát đặc trưng của bơ, chỉ để lại mùi trái cây đặc biệt của nó.

Sau đó trộn chung với đá bào sữa chua rồi cắm một cây ống hút bằng tư thế thật ngầu, thoáng chốc hai ly đồ uống mùa hè có màu xanh biếc của trái bơ đã xuất hiện trước mặt Gia Di.

“Cảm ơn quý cô Gia Như, buổi tối tính tiền cho em nhé.” Gia Di nháy mắt nhìn em gái.

“OK nhé!” Gia Như đứng sau quầy bar cúi đầu thè lưỡi với chị gái, sau đó bày ra động tác OK.

Gia Di cầm ly đồ uống quay về bàn ăn, đặt từng ly trước mặt Thái tiên sinh và bạn của ông ấy, vừa mời họ nếm thử vừa giới thiệu:

“Trái bơ chứa rất nhiều vitamin và chất khoáng, có tác dụng chống lão hóa, uống vào sẽ giúp ta giữ gìn thanh xuân! Còn có tác dụng thúc đẩy tổng hợp huyết sắc tố, bổ sắt bổ máu, trợ giúp hạ thấp lượng đường trong máu, bảo vệ tim mạch, là loại trái cây tốt cho sức khỏe nhất.”

“Còn sữa chua ấy, có thể nuôi dưỡng vi khuẩn có lợi trong dạ dày, bảo vệ và bồi bổ cho dạ dày.”

“Đá bào có thể hạ nhiệt. Thái tiên sinh, ông nói xem đá bào sữa chua dầm bơ của Dịch Ký chúng tôi có phải là rất đỉnh không?”

Thái Lam tiên sinh nghiêm trang ngậm ống hút, hút một ngụm rồi nghiêng đầu nhấm nháp mấy giây, lại chép miệng mấy cái, lập tức giơ ngón cái lên: “Ừm, đúng là rất ngon!”

“Thái tiên sinh đừng sợ món này quá ngọt, đồ uống này rất tốt cho sức khỏe, độ ngọt cũng đã được điều chỉnh rất kỹ lưỡng, tuyệt đối ngon miệng mà không bị ngọt gắt.” Được khen ngợi, Gia Di nghiêng đầu cười hạnh phúc, lộ ra vẻ mặt như trẻ con.

Thái Lam cười ha ha, gật đầu rồi uống một ngụm nữa, sau đó nói với ông bạn trước mặt: “Tra sinh, ông cũng uống thử đi.”

“Ừm, ừ ừ.” Cuối cùng người đàn ông đối diện cũng chiến đấu xong với chiếc càng cua to bự, lau vết dầu dính trên khóe miệng rồi mới ngẩng đầu lên, mỉm cười ôn hòa nhìn Gia Di và Thái Lam, sau đó cầm ly đá bào lên uống một ngụm.

Nghe thấy Thái Lam gọi người này là “Tra sinh”, con ngươi của Gia Di lập tức co rút lại, sau đó đối diện với gương mặt của người này, cô suýt nữa nhảy cẫng lên tại chỗ.

Nếu nói đối với Thái Lam tiên sinh đam mê ăn uống chơi bời chỉ là yêu mến thì đối với Tra tiên sinh này lại là kính nể sùng bái! Ai mà chẳng đọc tiểu thuyết võ hiệp của ông ấy trong quá trình trưởng thành chứ!

Tra tiên sinh, người sáng lập “Nhật Nguyệt Báo”! Cha đẻ của võ hiệp!

Kìm nén xúc động trong lòng, Gia Di cố gắng giả vờ như một người bình thường, dù cho cô đã bắt đầu la hét trong đầu, nhưng mặt ngoài vẫn giữ được thể diện cho nữ tổ trưởng.

Sau khi chào hỏi đơn giản với hai vị tiên sinh, cô không quấy rầy họ nữa mà vui vẻ quay về bên cạnh Phương Trấn Nhạc, lúc ngồi xuống còn bất giác huýt sáo.

Phương Trấn Nhạc quay đầu nhìn Thái Lam tiên sinh và một người đàn ông trung niên phong nhã hào hoa khác, cười hỏi cô: “Chuyện gì mà cô vui vậy?”

Bình Luận (0)
Comment