Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1101 - Chương 1101 - Muốn Dụ Dỗ Tổ Trưởng Của Cậu 3

Chương 1101 - Muốn dụ dỗ tổ trưởng của cậu 3
Chương 1101 - Muốn dụ dỗ tổ trưởng của cậu 3

Chương 1101: Muốn dụ dỗ tổ trưởng của cậu 3

Cho dù đối phương là ông trùm xã hội đen thì cũng không thể trốn tránh.

“Tôi cũng đang suy xét đến chuyện này.” Phương Trấn Nhạc lập tức thu hồi tầm mắt, vẻ mặt tràn ngập nghiêm túc đứng đắn, cứ như thể người lúc nãy chểnh mảng nói chuyện riêng với Khưu Tố San không phải là anh.

Gia Di gật đầu, nói thêm một câu:

“Quan trọng nhất là, phải tìm được thi thể trước…”

Cần thiết có thi thể mới được!

Sao không có thi thể được chứ!

[Vở kịch ngắn 1]

Khưu Tố San đưa mắt quay về gương mặt của Gia Di, chỉ thấy hai hàng lông mày của đối phương rủ xuống, lộ ra vẻ mặt buồn rầu, khiến người ta vô thức nảy sinh xúc động sẵn lòng lên núi đao xuống biển lửa vì cô ấy.

Nữ tổ trưởng đáng yêu, Thập Nhất đáng yêu!

Nhìn mà xem Dịch Gia Di sau khi đã có ý tưởng thì làm như thế nào!

Thập Nhất tốt biết bao, vừa biết tôn trọng ý kiến của giám sát nhà mình, vừa biết thảo luận mọi chuyện với giám sát trước tiên. Một tổ trưởng trong mắt có trưởng quan, trong lòng có trưởng quan, quả thật tốt hơn tổ trưởng Phương năm xưa không biết bao nhiêu lần!

Ấm áp như gió xuân!

Cực kỳ ấm áp như gió xuân!

Ai thèm một tên mồm như hũ nút còn cứng đầu chứ? Khưu Tố San này cũng muốn có một tổ trưởng đáng yêu như thế!

Tại mình đi chùa dâng hương ít quá à? Hay là mình cúng Quan Công không đủ chân thành?

Than ôi!

[Vở kịch ngắn 2]

Thám viên tổ B: Chúng ta hiện tại, không có bất cứ thứ gì.

Thứ “xịn” như thi thể, ai mà chẳng muốn!

Tiêu Huân đau khổ nghĩ, quan trọng là không phải cứ muốn thì sẽ có!

Anh ta thấy Dịch Gia Di đầy mặt nghiêm túc nhìn Phương Trấn Nhạc, cứ như thể làm giám sát thì có thể giải quyết được mọi vấn đề vậy.

Tiêu Huân nhẹ nhàng thở dài, bưng trà sữa lên im lặng uống một ngụm.

Hương vị mát lạnh ngọt ngào đậm đà, thật không tồi, đến CID có vẻ cũng không tệ, ít nhất có đồ uống.

“Tôi có một ít ý tưởng, nhưng còn phải suy xét một chút.” Dứt lời, Phương Trấn Nhạc xem đồng hồ, sau đó nói với mọi người:

“Sáu giờ rồi, đi ăn cơm trước đã.”

Thế là một đám người thống khoái rời khỏi văn phòng tổ B, lái xe đi ăn cơm.

Du Triệu Hoa – tổ trưởng tổ A thấy đám thám tử vui vẻ ra mặt vì được đi ăn cơm bên ngoài cửa sổ, không nhịn được lẩm bẩm:

“Thế mà tụi nó vẫn cười được…”

Không chỉ mình Du Triệu Hoa cảm thấy kinh ngạc, nhóm Tiêu Huân cũng rất kinh ngạc.

Sao tự nhiên cả đám người lại chạy đến quán ăn thế này?

Sao tự nhiên bầu không khí văn phòng nặng nề lại biến thành hoàn cảnh náo nhiệt thơm phức, dường như mỗi người đều quen biết nhau thế này?

Thậm chí chủ quán còn nấu mấy món ăn hoàn toàn không có trên thực đơn cho các thám tử, cứ như thể anh gọi món nào tôi cũng nấu cho anh là sao?

Thế là sao?

Đầu bếp quán ăn là Doraemon à? Muốn món gì cũng cho?

Mãi đến khi ăn miếng cơm đầu tiên, lại uống coca ướp lạnh mà thiếu nữ xinh đẹp trẻ trung kia bưng tới, vở kịch mỉa mai đá xoáy trong đầu Tiêu Huân mới hoàn toàn chấm dứt.

Cảm xúc tiêu cực mà gần đây bị vụ án tra tấn đến mức tối tăm, thấy cái gì cũng khó chịu, nhìn cái gì cũng ngứa mắt, dần dần được an ủi.

Thậm chí đáy mắt Tiêu Huân lộ ra một tia dịu dàng, thế giới mà anh ta nhìn thấy dường như cũng được phủ kín sương mù vừa êm dịu vừa ấm áp.

Quán cơm kỳ diệu!

Khi mọi người sắp dùng bữa cơm, bỗng nhiên một nhóm cảnh sát cơ động được điều động đến đây để đề phòng Viên Bang cũ và Hòa Nghĩa Hội cũ sẽ xảy ra sự cố cũng chạy đến Dịch Ký.

Các cảnh sát PTU đều mặc đồng phục đội mũ, vừa uy phong vừa nghiêm túc. Họ vừa đến quán ăn, ngay cả nhà chính đang náo nhiệt cũng lạnh mấy độ.

Dịch Gia Di đã sớm quen thuộc với các đàn anh đàn chị thường xuyên ghé qua đây, lập tức cười chào hỏi.

“Đúng rồi, ban ngày là cảnh sát đặc nhiệm tuần tra trên phố, đến tối đổi sang chúng tôi.” Cảnh sát PTU nhìn lướt qua nhóm Khưu Tố San và Tiêu Huân, hất cằm lên hỏi:

“Sao CID các cô lại lăn lộn với O ký cùng nhau đi ăn cơm vậy? Không phải là có vụ nào hợp tác với nhau đấy chứ?”

“O ký đến đây nhờ bọn tôi hiệp trợ xử lý vụ án.” Lưu Gia Minh lắm miệng tiếp lời.

“Wow, O ký đụng vào vụ án nào cũng phải bảo mật tới cùng, sao bây giờ lại chịu chia sẻ vụ án với CID thế?” Đàn anh PTU không nhịn được mỉa mai. Bình thường đều là họ phối hợp với O ký làm nhiệm vụ, vào sinh ra tử mà vẫn không biết người mình đối kháng là ai.

“Lấy đức thu phục người mà.” Chú Cửu nhanh chóng cướp một chiếc đùi gà từ dưới đũa của Tiêu Huân, cười tủm tỉm trả lời.

Bình Luận (0)
Comment