Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1112 - Chương 1112 - Phỏng Đoán Táo Bạo 4

Chương 1112 - Phỏng đoán táo bạo 4
Chương 1112 - Phỏng đoán táo bạo 4

Chương 1112: Phỏng đoán táo bạo 4

Cảm giác cứ như con dã thú đối diện sẽ nhảy lên cắn mình vậy.

Rõ ràng chỉ buông mấy câu đe dọa, trợn mắt một chút, thế mà vẫn khơi mào phản ứng theo bản năng của con người khi đối mặt với một con dã thú đáng sợ.

Không ngờ trên đời này lại thật sự có nhân vật tàn nhẫn đội lốt con người như vậy.

“Chung tiên sinh hiểu nhầm rồi, chúng tôi đến đây không phải muốn kiếm chuyện với ngài.” Phương Trấn Nhạc cứ như không sợ hãi, chỉ giải thích bằng giọng điệu từ tốn, vừa không tiếp chiêu của Chung Đại Chí, đồng thời đáp lại với thái độ hung ác hơn, cũng không yếu thế vì bị đối phương gây áp lực.

Thái độ của anh vẫn lạnh nhạt, nhẹ nhàng đặt chén trà lên bàn, sau đó lên tiếng:

“Thực ra chúng tôi cũng không muốn quấy rầy Chung tiên sinh, nhưng chúng tôi gánh vác chức trách nên không thể tự làm theo ý mình.”

“Ai mà chẳng biết con người Chung tiên sinh? Đám vãn bối nào dám xông đến đây như bọn trẻ trâu xốc nổi chứ. Chính vì kinh sợ trước thanh thế của tiên sinh nên tôi không thể không nhờ chừng đó người hộ tống mình, mới dám mang trái cây đến đây gặp tiên sinh.”

“Nếu Chung tiên sinh đã biết thân phận của tôi và tổ trưởng Dịch thì chắc cũng biết chúng tôi đều thuộc tổ trọng án, không thuộc O ký.”

“Ngài có thế lực khổng lồ cỡ nào, sản nghiệp lớn bao nhiêu, đều không liên quan đến chúng tôi, tôi cũng không muốn hỏi han.”

“CID chúng tôi chỉ nhận được báo cáo rằng có người bị mưu sát nên đến đây để gặp Chung Truyện Đào tiên sinh, nạn nhân trong truyền thuyết mà thôi.”

“Sir Phương, chúng ta người khôn không nói chuyện mập mờ, A Đào đã bị giết hại, không cần tôi nói thêm đâu nhỉ?” Hai hàng lông mày của Chung Đại Chí hạ xuống, khi nhắc đến tên con trai, nét mặt của ông ta bất giác lộ ra một tia già nua.

“Chung tiên sinh, mỗi năm ngài nộp nhiều tiền thuế như thế, cũng nên để cảnh sát Hương Giang làm chút gì đó giúp ngài chứ.” Phương Trấn Nhạc nói ngay lập tức.

“Không cần thiết, tôi đã thu xếp xong mọi chuyện rồi.” Chung Đại Chí cười khẩy một tiếng, tự rót tự uống một ly trà xanh, lạnh nhạt nói:

“Đây là Trúc Diệp Thanh đến từ nội địa, nghe nói là loại trà được trồng trong rừng trúc đẹp nhất Tứ Xuyên, rất thanh nhã, tôi rất thích. Các cậu cũng nếm thử nhiều một chút.”

Gia Di nghe lời cầm ly trà lên uống hết nửa ly. Trong mắt người hiểu trà, hành động này chẳng khác nào bò ăn mẫu đơn.

Nhìn nửa ly trà còn lại trong chén của Dịch Gia Di, Chung Đại Chí cười khẽ.

Ngay khi Phương Trấn Nhạc chuẩn bị tiếp tục tiến vào chủ đề thì Chung Đại Chí bỗng nghiêm mặt, lạnh giọng lên tiếng:

“Tôi còn chưa đóng nắp quan tài cho A Đào, chờ vật lót quan tài tới tay, vậy thì có thể đóng nắp hạ huyệt. Nếu các cảnh sát thật sự muốn tham dự lễ tang của A Đào thì khi ấy hãy đến đây tiễn đưa nó một đoạn đường. Tôi sẽ gửi thiệp mời đến sở cảnh sát.”

Nghe thấy bốn chữ “Đóng nắp hạ huyệt”, Gia Di vô thức nhăn mày. Chợt nhớ đến tình tiết trong một số bộ phim mà mình từng xem ở đời sau, cô bỗng trố mắt, nhỏ giọng hỏi:

“Không phải Chung tiên sinh định dùng thi thể D Đầu Trọc làm vật lót quan tài đấy chứ?”

Chẳng phải bây giờ bên ngoài đang đồn đãi kẻ giết Thái tử Đào, chính là D Đầu Trọc sao?

Chẳng lẽ Chung Đại Chí định giết chết D Đầu Trọc, sau đó đặt thi thể của ông ta nằm dưới thi thể Thái tử Đào, cùng nhau đóng nắp quan tài hạ huyệt?

Nghe thấy câu hỏi của Dịch Gia Di, Chung Đại Chí lại kinh ngạc.

Có lẽ ông ta hoàn toàn không ngờ được rằng cô cảnh sát đối diện lại có phỏng đoán như vậy.

Mấy giây sau lấy lại tinh thần, ông ta cười tủm tỉm, mặt mày phấn chấn, mang theo lệ khí vô cùng hung ác.

Ông ta nhìn thẳng vào Dịch Gia Di, dường như khen ngợi suy đoán của cô, tán thành câu hỏi của cô. Nhưng ông ta chỉ nhếch mép không trả lời, lại giống như không tán đồng một cách mập mờ.

Gia Di mơ hồ nhận thấy ẩn ý nào đó trong đôi mắt ông ta.

Cô liếm môi, vẻ mặt dần dần kinh hãi:

Chẳng lẽ… thứ mà Chung Đại Chí muốn, không phải là thi thể của D Đầu Trọc, mà là một người sống sờ sờ?

Không phải ông ấy định đóng đinh D Đầu Trọc sống sờ sờ trong quan tài để áp quan cho Thái tử đấy chứ…

Ngoài trời mọi người đều bị nóng bức khó chịu, một đám cảnh sát hóa thân thành hòn vọng phu, ánh mắt chăm chú nhìn về phía căn hộ sang trọng trên tầng cao nhất.

Mặc dù trong nhà có điều hòa, nhưng phải căng thẳng tinh thần từ đầu đến cuối, không dám đi sai dù chỉ một bước, cẩn thận chặt chẽ phá tâm lý phòng ngự của Chung Đại Chí để đạt được mục đích.

Bình Luận (0)
Comment