Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1149 - Chương 1149 - Thất Bại Trong Gang Tấc? 3

Chương 1149 - Thất bại trong gang tấc? 3
Chương 1149 - Thất bại trong gang tấc? 3

Chương 1149: Thất bại trong gang tấc? 3

Trong lúc Diane và Lưu Gia Minh trò chuyện với nhau, Gia Di hoàn toàn không nghe thấy bất cứ âm thanh nào bên ngoài. Vô số logic đan xen trong đầu cô, chờ cô chải chuốt từng cái một:

Vì sao A Ni lại lựa chọn ra ngoài vào lúc nào?

Có phải liên quan đến chuyện Lưu Gia Minh đến thăm nhà không?

Cô ta đi làm chuyện gì? Thật sự ra ngoài mua đồ mua rượu như lời nói của ông bác trông cửa thôi sao?

Nghĩ đến đây, Gia Di bỏ lại Lưu Gia Minh và các đồng nghiệp của bộ phận giám định, xoay người cưỡi thang máy đi vòng về đại sảnh tầng một.

“Bác ơi, lúc A Ni ra ngoài mang theo những gì? Mặc quần áo có màu gì? Có đội mũ không… Bác có thể kể lại chi tiết hơn được không?” Gia Di gác tay lên quầy tiếp khách, mở sổ tay, nghiêm túc đặt câu hỏi.

“Ừm… Con bé đó đeo ba lô, là loại ba lô màu đen bình thường nhất.”

“Đội mũ che nắng, hình như mà màu xám hay là màu xanh lam đậm gì đó, dù sao cũng là loại mũ kiểu dáng màu sắc thường thấy nhất.”

“Còn quần áo hả… Hình như cũng là màu xám, dù sao bộ đồ nào của nó cũng đều có màu tối, giày cũng thế. Màu sắc cụ thể là gì thì tôi thật sự không nhớ đâu madam, cơ mà tôi khẳng định là kiểu dáng thường thấy nhất, tôi rất chắc chắn về điều này. Khi đó tôi còn suy nghĩ như này, một cô bé xinh đẹp nhường này mà vừa bị thất tình vừa bị thất nghiệp, ngay cả ăn diện cũng lười ăn diện, thế sao được? Trông chẳng có tinh thần gì cả…”

“Ba lô hả… Hình như nặng trịch, nhưng nhìn từ bên ngoài thì chắc chắn sẽ không thấy được bên trong chứa thứ gì đâu, có phải loại ba lô trong suốt đâu ha ha.”

“Cô hỏi trên người con bé đó có mùi gì không hả? Hình như là không có đâu nhỉ? Tôi bị viêm xoang mũi, nếu ai đó phun nước hoa rất nồng, hoặc người có mùi rất thối thì chắc chắn tôi sẽ hắt xì một cái. Lúc nó ra ngoài, tôi không có bị hắt xì…”

Gia Di ghi chép lại từng câu trả lời của ông bác. Đặt câu hỏi xong, cô lại đứng ngẩn người trước quầy đón khách một lát.

Vẻ mặt khẩn trương và lo âu cũng cô cũng ảnh hưởng tới ông bác trông cửa. Ông ta vốn còn nhàn nhã xem TV, giờ đây cũng chẳng còn tâm trạng nào mà giải trí nữa, ngược lại cau mày, trông như thể đang lo lắng thay cho cô.

Ngón tay Gia Di cào bút máy lách ta lách tách.

Xem cách ăn mặc của A Ni thì… không giống như tùy tiện ra ngoài mua đồ mua rượu, mà ngược lại… càng giống như muốn đi xa, hoặc là đi leo núi.

Nhưng vào thời điểm này, vì sao cô ta lại ăn mặc kiểu đó rồi ra ngoài?

Thái tử Đào đã chết được mấy ngày, cả ngày A Ni chỉ ru rú trong nhà uống rượu xem TV, ngoại trừ buổi tối sẽ xuống lầu mua ít đồ ăn, buổi sáng đi lấy báo chí, cô ta hầu như không bước chân ra khỏi cửa. Vì sao cố tình đúng lúc này…

Nếu như cô ta mang theo ngón tay ngón chân của Thái tử Đào trốn đi, ẩn nấp trong ngõ ngách nào đó của Du Ma Địa, hoặc là Thâm Thủy Phụ thì đừng nói là ba ngày… Nói không chừng 3 tuần cũng không bắt được cô ta ấy chứ!

Vừa bảo là phải mau chóng bắt được hung thủ, tranh thủ thời gian trước khi Chung Đại Chí ra tay, thế mà giờ đã để A Ni chạy thoát…

Gia Di nhớ đến Khưu Tố San gánh vác áp lực, nghe lời mình xin lệnh điều tra trong tình huống bằng chứng không đầy đủ; nghĩ đến O ký chuyên môn đến tổ B xin trợ giúp, mong muốn thông qua việc tổ B bắt được hung thủ giết người chân chính để bình ổn xung đột đang hết sức căng thẳng; nghĩ đến anh Nhạc bất chấp mạo hiểm dẫn mình và sir Hứa đi gặp Chung Đại Chí, hơn nữa sir Hứa cố gắng chịu đựng áp lực làm khám nghiệm cho thi thể Thái tử Đào ngay tại hiện trường…

Năm chữ “thất bại trong gang tấc” bỗng như một ngọn núi lớn treo lơ lửng trên đỉnh đầu, sắc mặt và khí thế của cô đồng loạt trầm xuống.

Đúng lúc này, ông bác trông cửa đứng trong quầy bỗng giũ tờ báo đang cầm trên tay. Ông ấy lo lắng cho cảm xúc của nữ thám tử trước mặt mình nên tìm một đề tài tán gẫu vu vơ, muốn cắt ngang qua tâm trạng tồi tệ của Dịch Gia Di:

“Này, chẳng phải hồi trước mọi người đều bảo hung thủ là một tên du côn có biệt hiệu là ‘D Đầu Trọc’ gì đó hay sao? Thế mà hôm nay báo chí lại bảo hung thủ là một kẻ khác nữa chứ.”

Quả nhiên Gia Di bị ông bác cắt ngang qua mạch suy nghĩ, không khỏi ngước mắt mờ mịt nhìn ông ấy.

Bình Luận (0)
Comment