Chương 116: Nhắm về phía kẻ tình nghi 3
Dân chúng dồn lực chú ý lên người kẻ tình nghi này, thảo luận xem kẻ tình nghi này có phải là hung thủ hay không, sao càng nhìn càng giống hung thủ thế nhỉ, tóm cũng lại tốt hơn thị dân công kích trị an ở Hương Giang không tốt.
Phía cảnh sát không bị mắng, áp lực nhỏ, đương nhiên bộ phận quan hệ công chúng rất vui vẻ, cần gì phải ra sức ngăn cản?
Nói không chừng sir Quách cũng không thêm dầu vào lửa, chỉ là không tạo áp lực cho báo chí mà thôi.”
Lâm Vượng Cửu vừa mở miệng là luôn tràn ngập năng lượng tiêu cực hận đời, tuổi già hận trẻ.
Nhưng Dịch Gia Di nghĩ kỹ cũng cảm thấy nó có lý, cô giống như con kiến bò trên chảo nóng đi vòng quanh tại chỗ, sao có thể để người trong sạch bị ngôn từ báo chí hành hạ như vậy được.
Tôn Tân thoạt nhìn cũng không giống người ăn to nói lớn không sợ chỉ trỏ và nhục mạ.
Trước đó xem tivi, rất nhiều thị dân không có khả năng phân biệt thị phi, gặp loại chuyện này thậm chí có khả năng sẽ chạy đến nhà người bị tình nghi để chửi mắng người ta, còn cảm thấy bản thân đang biểu dương chính nghĩa.
Nếu Tôn Tân bị một đám các ông các bà vây quanh chửi, hoặc là gặp phải loại du côn thích xen vào chuyện của người khác kia, vậy cậu ta bị đánh cũng có khả năng.
Cô ném đống báo xuống định ra ngoài.
Lâm Vượng Cửu kéo cô lại: “Làm gì đó? Sáng nay sir Phương đã cãi nhau với madam rồi, bây giờ lại đi gây sự với sir Quách. Một mình cậu ấy làm ầm lên là đủ rồi, giờ cô đi gây rối theo, cẩn thận lại làm to chuyện lên, madam và sir Quách cũng có lập trường và áp lực của bọn họ, chúng ta phá vụ án nhanh một chút là được, nói không chừng Tôn Tân này thật sự là hung thủ, vậy bị báo chí nói một chút cũng không oan.”
Dịch Gia Di cắn môi cúi mặt đứng một lúc: “Tôi đi xem sao.”
Có lẽ phần lớn người đều giống như Lâm Vượng Cửu, không tin vào sự trong sạch của Tôn Tân, một người từ bên ngoài tới vừa mới mất đi người thân nhất, sống rất khó khăn, không có gốc rễ, mất hết tất cả… cô không dám nghĩ bây giờ cậu ta sẽ thế nào.
Trên đời này người tin cậu ta chắc chắn trong sạch, đại khái cũng chỉ có một người dựa vào dị năng nhìn thấy bộ mặt thật của hung thủ như cô mà thôi.
Lâm Vượng Cửu nhìn chằm chằm vào cô vài giây rồi mới nhường cửa.
Lưu Gia Minh đi đến trước mặt ông ta, nhìn bóng lưng của Dịch Gia Di rồi thở dài bảo: “Trẻ tuổi, vừa mới vào nghề, cả người đều là cảm giác chính nghĩa.”
“…” Lâm Vượng Cửu không nói gì mà quay người đến trước bảng trắng, nhìn chằm chằm vào con chữ ghi chép bên trên, nhíu mày nghĩ ngợi.
…
Trong văn phòng của sir Quách truyền ra giọng nói của hai người đàn ông.
“Không phải tôi cản trở công việc của cậu mà tôi chỉ đang làm việc của tôi thôi. Tổ trưởng Phương, báo chí muốn viết gì, tôi cũng không thể hỏi từng câu từng chữ một được, bộ phận quan hệ công chúng không có năng lực lớn như thế.” Giọng nói của Quách Vĩnh Diệu tràn đầy vẻ bất đắc dĩ, rõ ràng cũng bị mấy chuyện này dày vò đến sứt đầu mẻ trán.
“Sir Quách, giữa chúng ta cũng không cần thiết nói mấy lời hình thức này. Anh có năng lực gì thì tự anh biết, tôi cũng không cần thiết phải hiểu hết hoàn toàn. Nếu không phải anh tiết lộ tin tức cho báo chí vậy làm sao bọn họ biết người bị tình nghi là người đại lục? Giám sát Khưu nói mấy tin này cho anh biết, xét theo tình lý có thể tha thứ, dù sao anh cũng là người nội bộ của chúng ta, nhưng anh thân là giám sát của bộ phận quan hệ công chúng, lẽ nào cũng có thể nói cho người ngoài biết hết tất cả mọi chuyện?” Phương Trấn Nhạc không cho Quách Vĩnh Diệu cơ hội giải thích mà nói tiếp:
“Tôi biết rõ không nói là chàng trai đại lục thì làm sao có chủ đề nóng? Không có chủ đề nóng thì làm sao chuyển hướng tầm nhìn của người dân? Không tiết lộ một vài điểm khác với người thường của thanh niên đại lục này thì làm sao có thể khiến những người khác nghi ngờ cậu ta chính là hung thủ? Nếu dân chúng không nghi ngờ cậu ta là hung thủ, sẽ cảm thấy cảnh sát chẳng làm được gì cả, ngay cả hung thủ cũng không tìm được, vậy chẳng phải danh tiếng sẽ rất tệ hay sao?
Báo chí hôm nay viết thật sự vừa đúng, cho dù là chàng trai đại lục này hay là sự khác thường của cậu ta đều là chủ đề cực nóng, tôi đoán thậm chí sẽ có người chạy tới bên Thâm Thủy Phụ đó tìm người bán màn thầu này, tò mò muốn nhìn xem rốt cuộc bệnh thần kinh hung thần ác sát trông thế nào?