Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1163 - Chương 1163 - Tiếng Súng 1

Chương 1163 - Tiếng súng 1
Chương 1163 - Tiếng súng 1

Chương 1163: Tiếng súng 1

Giây phút ngàn cân treo sợi tóc, tiếng nổ bùm xé rách chân trời!

Đằng trước có một cái khung sắt làm cầu thang ngoài trời, nhưng chỉ cần trèo lên đó thì sẽ bị đám Chung Đại Chí phát hiện.

Gia Di lại xoay người áp sát lưng vào hành lang chật hẹp, định quan sát đánh giá địa hình một lát.

Ai ngờ vừa ngước mắt lên thì bất chợt đối diện với hai con mắt từ một chiếc cửa sổ đối diện, cách nơi này hai bước chân.

Bị Gia Di phát hiện, đối phương kinh hãi kéo rèm cửa tối màu, nấp đằng sau không dám lộ diện.

“Nơi đó là nhà của người phụ nữ tên là A Hà hả?” Gia Di lặng lẽ hỏi A Thương.

“Không phải.” A Thương lắc đầu, chỉ về phía một cánh cửa sổ khác.

Gia Di nhìn theo hướng chỉ của ông ta, thấy hai tên giang hồ đang mai phục ở đó, hình như còn có một người đứng sau cửa sổ đang cắn hạt dưa.

Xem ra vẫn còn một vài hộ gia đình cắn răng không chịu mở cửa, bây giờ đang âm thầm quan sát vụ tranh cãi hết sức căng thẳng bên dưới.

Còn những căn nhà khác bị mở toang cửa nhà, bị xông vào, thế là trở thành cứ điểm tạm thời của đám giang hồ tham gia băng đảng.

Bên dưới, Chung Đại Chí và Lương Duyệt Hiệp ngồi đối diện với nhau, vẻ mặt của hai người đều bất thiện ―― Vẻ mặt của Chung Đại Chí là âm u nham hiểm, còn vẻ mặt của Lương Duyệt Hiệp là vừa phẫn nộ vừa căm hận.

Mỗi người cầm một chén trà không, cơ bắp trên cánh tay và vai đều sôi sục căng phồng, biểu hiện họ cũng không phải không hề cố kỵ như mặt ngoài.

Đám giang hồ tay đấm chung quanh một là cơ bắp căng cứng siết chặt khẩu súng trong tay, hai là đỏ mặt tía tai cầm gậy bóng chày.

Tinh thần của mỗi người đều căng thẳng, thần hồn nát thần tính, chỉ chờ người nào đó đột nhiên ném chén trà làm tín hiệu, chém đứt sợi dây được kéo căng trong lòng mỗi người.

Giọng nói của Chung Đại Chí và Lương Duyệt Hiệp loáng thoáng truyền đến, Gia Di tập trung tinh thần lắng nghe:

“… Chú Chung, ba con phố chung quanh học viện Tế Từ, tôi không có khả năng nhượng lại. Cho dù ta muốn bán mấy cửa hàng ở đó cho chú thì nhất thời nửa khắc chú cũng không có nhiều tiền mặt đến thế. Dùng mấy cửa hàng ế khách của chú để đổi cửa hàng đắt khách của tôi lại càng không có khả năng.”

“Nếu giữa chúng ta đã không còn đạo nghĩa thì tôi không tin chú nhất định sẽ trả nợ cho tôi.”

“So với lúc đó còn phải… chi bằng hôm nay bán đứt luôn đi, đừng để lại khoản nợ đuôi chưa thanh toán hết.”

“Hừ, nếu chú đã tuyên bố muốn phá hỏng quy củ, chẳng lẽ chú không tin rằng khi tôi có sức để lật ngược tình thế sẽ trả thù chú hay sao?”

Dứt lời, chén trà trên tay Lương Duyệt Hiệp đặt xuống bàn không nhẹ không nặng, dùng phát tiết sự bất mãn của mình.

Gia Di âm thầm nhìn lén, phát hiện Lương Duyệt Hiệp thỉnh thoảng sẽ đưa mắt nhìn về phía một cánh cửa sổ nào đó trên tòa nhà sau lưng Chung Đại Chí. Nhìn kỹ thì sẽ phát hiện có một người đang bị trói chặt trong cửa sổ, mấy tên côn đồ cầm dao kề sát nơi yếu hại của người bị bắt cóc bị bịt mắt.

Thì ra Chung Đại Chí mượn cớ Lương Duyệt Hiệp phái người giết hại con trai mình để bắt cóc người quan trọng đối với Lương Duyệt Hiệp.

Chẳng trách Lương Duyệt Hiệp lại ngoan ngoãn phối hợp với Chung Đại Chí… mấy ngày trước Gia Di cảm thấy, bất kể Chung Đại Chí muốn càn quấy kiểu gì thì chỉ cần Lương Duyệt Hiệp không thèm quan tâm tới ông ta, ông ta cũng không thể làm gì được, cần gì phải mạo hiểm làm trò xằng bậy với Chung Đại Chí…

“A Hiệp, cậu đừng giả vờ hồ đồ nói chuyện đạo nghĩa hay không đạo nghĩa gì đó với tôi. Ra ngoài lăn lộn, chẳng lẽ cậu không hiểu gì hết? Con trai độc nhất của tôi chết ngay trên địa bàn của cậu, cậu còn lời nào để nói nữa?”

“Có phải là tôi cũng có thể giết chết em trai cậu, sau đó tùy tiện ném vào một con hẻm nào đó như ném một đống rác, sau đó nói rằng chuyện này không liên quan gì đến tôi không?”

“Làm cái nghề của tôi với cậu, nếu như muốn làm chuyện không để lại dấu vết thì chẳng khó khăn tí nào, cậu đừng coi trưởng bối là kẻ ngốc chứ!”

“Cậu nên cảm thấy may mắn, vì tôi không nổi điên đồng quy vu tận với cậu.”

“Tâm trạng của một ông già bị mất con trai, e rằng cậu sẽ không hiểu được đâu nhỉ? Cho dù hôm nay tôi chết ở đây thì cũng chẳng sao cả.”

“Còn cậu thì sao? Cậu đã chuẩn bị tinh thần chết ở nơi này chưa?”

Chung Đại Chí nghiêng người định lấy ấm nước, Rồng Đen lập tức khom lưng làm giúp ông ta.

Bình Luận (0)
Comment