Chương 1166: Khắc tinh của tội ác [Kết thúc vụ án Thái tử Đào] 2
Bốn vệ sĩ bên phía Lương Duyệt Hiệp lại định cất bước tiến lên chặn đường Dịch Gia Di. Nhưng sau khi đối diện với nữ tổ trưởng, Lương Duyệt Hiệp cũng có thái độ tương tự như phía Chung Đại Chí, vươn tay ngăn cản vệ sĩ đứng sau lưng mình, ra hiệu cho họ lui về sau.
Thế là Dịch Gia Di cố gắng giữ vững thái độ ung dung chậm rãi bước tới bên cạnh bàn vuông, có vẻ rất nhàn nhã. Vừa không khiến đám người bao vây chung quanh mình cảm nhận được cảm xúc chân thật của mình, vừa có thể kéo dài thời gian đôi chút.
Lưu Gia Minh lại không thể chịu được. Cậu ta không đi theo anh Nhạc đến nhà Chung Đại Chí, rất nhiều nhiệm vụ nguy hiểm cậu ta cũng không thuộc tuyến đầu, đây vẫn là lần đầu tiên cậu ta tự đặt mình vào trung tâm cơn bão ―― hơn nữa còn đi theo chị Thập Nhất một thân một mình xông vào hang hổ nữa chứ! Trái tim cậu ta chẳng những đập thình thịch mà ngay cả thanh âm vang lên bên tai cũng mờ mịt như cách xa muôn sông ngàn núi, cả người đều lâm vào trạng thái hoảng hốt như thể sắp ngất xỉu tới nơi.
Tuy nhiên cậu ta vẫn cố gắng cắn vào lưỡi để cố gắng giữ tỉnh táo, cố gắng bình tĩnh, không thể lơ là làm hỏng chuyện của chị Thập Nhất.
Lưu Gia Minh nhắm mắt theo đuôi Dịch Gia Di, lúc đi đến gần bàn vuông, trong đầu cậu ta chợt nảy ra một ý nghĩ, không khỏi đưa mắt nhìn chung quanh, thấy có một chiếc ghế nhỏ nơi chân tường thì vội vàng sải bước đến đó, cố gắng không đối diện với ánh mắt của bất cứ kẻ nào chung quanh, dễ dàng nhấc ghế nhỏ lên rồi quay về bên cạnh bàn vuông, đặt xuống sau lưng Dịch Gia Di.
Sau khi Gia Di từ từ ngồi xuống ghế, cậu ta bèn đứng nghiêng người bảo vệ sau lưng Dịch Gia Di, cổ tay đè lên bao đựng súng đeo bên hông, tay cầm nút cài trên bao, chuẩn bị tư thế sẵn sàng rút súng bất cứ lúc nào.
“Tổ trưởng Dịch, mạng lưới thông tin của cô nhanh nhẹn quá nhỉ.” Nhìn hai chén trà ngả nghiêng trên bàn, Chung Đại Chí nói bằng giọng điệu tiếc nuối: “Tôi không biết cô cũng sẽ đến đây nên không chuẩn bị thêm một chén trà cho cô.”
“Chung tiên sinh, chúng ta đã hẹn trước với nhau 3 ngày. Nếu tôi không tính nhầm thì mới chỉ một nửa thời gian trôi qua thôi mà nhỉ?” Gia Di hơi bất mãn nhìn Chung Đại Chí.
“Chuyện quá bất ngờ nên tôi cũng đâu còn cách nào khác.” Chung Đại Chí cười lạnh nhạt, dường như cũng chẳng bận tâm là bao.
Tất nhiên Gia Di cũng sẽ không khư khư nhằm vào chuyện này, lỡ chọc giận ông ta đã làm thì phải làm tới cùng, tiếp tục thực thi kế hoạch thì phiền to.
Ngón chân của cô ngọ nguậy trong giày, đầu óc nhanh chóng hoạt động, thân thể tựa vào lưng ghế dựa, bày ra dáng vẻ như có chuyện muốn nói để che giấu vẻ lúng túng vì vừa rồi lâm thời đưa ra quyết định, trong thời gian ngắn chưa kịp nghĩ ra mình nên nói gì.
“Chúng tôi đã bắt được hung thủ giết chết Chung Truyện Đào tiên sinh. Chung tiên sinh, thứ mà ông muốn cảnh sát tìm giúp ông, chúng tôi cũng đã tìm thấy. Đến buổi tối, tôi sẽ nhờ người đưa thứ đó đến nhà ông.”
Cô đặt ngón tay lên bàn vuông, vuốt ve những đường vân gỗ thiên nhiên và vết va chạm trên bàn, đưa mắt nhìn lướt qua nhóm Bò Tót và Rồng Đen đứng sau lưng Chung Đại Chí, sau đó tiếp tục nói với âm lượng không lớn cũng không nhỏ, vừa đủ để mọi người nghe thấy:
“Tôi nghe nói, người làm nghề các ông, quan trọng nhất là chữ tín. Chung tiên sinh, cảnh sát chúng tôi đã thực hiện được yêu cầu mà ông đưa ra, có phải ông cũng nên hết lòng tuân thủ hứa hẹn của mình không?”
Chung Đại Chí khẽ híp mắt, có vẻ khó tin nhìn thẳng về phía Dịch Gia Di, dường như muốn nhìn thấu lời nói dối của cô, nhưng chỉ thấy được sự thẳng thắn chân thành.
“Thật sự đã bắt được rồi ư?” Chung Đại Chí hơi ngồi thẳng lưng, hai tay nắm chặt lại.
Bắt được rồi… bắt được rồi…
Ông ta nghiến răng, cảm xúc và tâm lý cuối cùng cũng dao động theo lời nói của Gia Di.
“Nếu ông cần thì trước tối hôm nay, tôi sẽ gửi một phần báo cáo điều tra phá án chi tiết về vụ án này đến tận nhà ông. Nhưng hiện tại ở nơi này e rằng không tiện để thực hiện những thủ tục hành chính đó.” Nói đoạn, Gia Di nhìn lướt chung quanh một vòng, ý nói nơi này quá ồn ào.
“…” Chung Đại Chí thoáng trầm ngâm, dường như đang tiêu hóa tin tức này.
Sau khi tạm thời trấn an Chung Đại Chí, kéo sự chú ý của đối phương từ vụ xung đột này sang chuyện khác, hơi xoa dịu cảm xúc của ông ta, Gia Di lại quay sang nhìn về phía Lương Duyệt Hiệp.