Chương 1215: Trang phục Tôn Trung Sơn, tóc rẽ ngôi lệch và răn dạy nghiêm khắc 3
Nhưng có vẻ hung thủ không phải là người như vậy. Hắn ta mặc một chiếc áo sơ mi kiểu trang phục Tôn Trung Sơn, bên dưới phối với một chiếc quần tây thoải mái cotton trăm phần trăm được là phẳng phiu, lại phối hợp cùng một đôi giày vải, mặc dù đều là màu đen, cho dù dính máu thì trong bóng đêm mờ ám cũng sẽ không thấy rõ cho lắm, nhưng vẫn có vẻ quá mức long trọng.
Cứ như thể không phải hắn ta định đi giết người, mà chuẩn bị tham gia một cuộc thảo luận nghiên cứu văn học kín tiếng. Phong thái hào hoa tao nhã, sửa soạn không chút qua loa.
Hắn ta vẫn đeo khẩu trang, nhưng không đội mũ, để lộ mái tóc ngắn được sửa soạn quá kỹ càng, tóc rẽ ngôi lệch, tóc mai bên thái dương đã ngả màu muối tiêu, tựa như một quý ông kiểu Trung Quốc lịch lãm đã đứng tuổi.
Dáng vẻ của hắn ta càng khiến Dịch Gia Di nhíu mày. Hung thủ đã càng ngày càng bình tĩnh, thậm chí càng ngày càng hưởng thụ chuyện do mình gây ra.
Cứ như thể hắn ta định ăn mặc trang trọng để tham dự một lễ tang, không thì chẳng phải sẽ lãng phí bộ quần áo mà mình ăn diện chỉn chu này hay sao? Nhưng không có người chết thì phải làm sao? Vậy thì mình sẽ tự tạo ra một lễ tang.
Hắn ta cạy cửa một cách không thành thạo, thỉnh thoảng sẽ vì đeo găng tay không thoải mái mà sửa lại găng tay cho đến khi nó ngoan ngoãn nghe lời.
Sau khi vào nhà Miêu Lợi Quần, hắn ta chậm rãi đóng cửa, mượn ánh trăng làm quen với căn nhà này rồi mới ngồi xổm xuống, nghiêm túc mang túi bọc giày cho mình, lại lấy một chiếc tạp dề màu đen từ trong ba lô đeo trước người, như thể sắp sửa tham gia một bữa tiệc tối.
Quả nhiên đúng như các thám tử phỏng đoán, hắn ta đi thẳng vào phòng ngủ của Miêu Lợi Quần, sau đó tiện tay lục lọi áo khoác mà Miêu Lợi Quần đã cởi ra, chọn một tấm khăn tay rồi đổ nước thuốc mà mình mang đến lên khăn tay, ra sức đè lên mặt Miêu Lợi Quần.
Hắn ta rất dễ dàng hạ gục Miêu Lợi Quần đang ngủ, khiến anh ta lâm vào hôn mê. Sau đó hắn ta dùng quần áo của Miêu Lợi Quần cột tay chân anh ta vào chân giường, kế tiếp là xốc áo của nạn nhân lên, bắt đầu đợt ‘thăm dò’ mới của mình.
Trước khi cắm dao xuống, hắn ta dùng bút vẽ lên bụng Miêu Lợi Quần rồi mới hạ dao.
Lần này hắn ta không cắt từ trên xuống dưới, mà đổi phương pháp khác cắt từ trái sang phải, thử nghiệm phương pháp mới.
Đau đớn mãnh liệt khiến Miêu Lợi Quần giãy dụa muốn tỉnh dậy từ trong hôn mê. Hung thủ nhét một cục giấy trên đầu giường vào miệng anh ta, mũi dao không chút do dự cắm xuống làn da đang phập phồng run rẩy dữ dội.
Lần này, hung thủ đặt mình trong căn phòng yên ắng, hắn ta to gan hơn lúc ở trong công viên trống trải, cũng có khả năng là vì đã tích lũy được kinh nghiệm, thiếu đi nỗi sợ hãi nên hắn ta vừa hạ dao, vừa lên án nạn nhân:
“Quân tử tham tài, thủ chi hữu đạo (*), cậu có hiểu đạo lý này không hả? Đã lớn chừng này tuổi rồi mà vẫn không học được đạo lý làm người hả?”
(*) Chính xác là “Quân tử ái tài, thủ chi hữu đạo”: Trích từ tác phẩm “Hồ Tuyết Nham Toàn Truyện · Bình Bộ Thanh Vân” của Cao Dương, nghĩa là người quân tử hãy nhận tiền của chính đáng, đừng ham tiền tài bất nghĩa.
“Chỉ vì tiền mà thôi, chẳng những giết chết vợ cả của mình mà còn làm một người trẻ tuổi thích cậu gánh tội thay cậu. Cô gái đó còn mang thai con của cậu cơ mà, vừa sinh ra sẽ bị đưa đến viện phúc lợi, kẻ bỉ ổi như cậu thì còn làm đàn ông gì nữa?!”
“Còn có những phu nhân nhà giàu từng bị cậu làm bẩn… Miêu Lợi Quần, cậu có nhận tội không?”
“Dứt khoát đừng làm người nữa vậy.”
Giọng nói của hắn ta tràn ngập nhịp điệu răn dạy người khác một cách thành thạo, cách nói năng và ngôn từ không thường dùng trong văn nói, cảm giác gượng gạo như cố tình tìm từ đặt câu, rất khác biệt với giọng điệu răn dạy của những người bình thường.
Miêu Lợi Quần đau đến mức run rẩy cả người, lúc thì trợn trắng mắt, thân thể không ngừng run rẩy, khi thần trí tỉnh táo thì kêu khóc chịu đựng hình phạt lăng trì.
Lần này hung thủ cắt có logic hơn hẳn. Hắn ta xé bụng nạn nhân, thấy nội tạng vẫn còn mấp máy, xem xét từng thứ một rồi dùng sức đâm nát quả thận của nạn nhân.
Khi Miêu Lợi Quần dần dần không nhúc nhích, thân thể không còn dấu hiệu của sự sống, hắn ta lại kéo quần ngủ của nạn nhân xuống, cắt “công cụ gây án” của gã đểu cáng Miêu Lợi Quần, cất vào chiếc túi mà mình đã chuẩn bị sẵn.