Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1262 - Chương 1262 - Những Kẻ Thù Của Diêu Thanh Điền 4

Chương 1262 - Những kẻ thù của Diêu Thanh Điền 4
Chương 1262 - Những kẻ thù của Diêu Thanh Điền 4

Chương 1262: Những kẻ thù của Diêu Thanh Điền 4

Trong lúc Diêu Thanh Điền bị gọi đến sở cảnh sát thẩm vấn, luật sư Trần Tiểu Mễ nhận được điện thoại của thám tử tiên sinh.

[… Tôi thu mua được rất nhiều thông tin nội bộ tuyệt mật từ nhiều nơi, luật sư Trần, tôi tốn nhiều tiền lắm… Hình như cảnh sát thật sự nghi ngờ Diêu Thanh Điền, nhưng có vẻ là không có bằng chứng. Nghe nói có mẫu máu đã được gửi đi xét nghiệm, gần đây hình như không có vụ án nào khác cần đối chiếu DNA nên rất có khả năng đó là bằng chứng của vụ án giết người liên hoàn này, thời gian cũng trùng khớp luôn.

Cho nên tôi đoán, có lẽ Diêu Thanh Điền đang bị tình nghi, nhưng không có đủ bằng chứng nên cảnh sát sẽ không thể lấy máu của Diêu Thanh Điền. Nói không chừng bây giờ họ đang bị kẹt ở bước này nên lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan đấy.]

[… Diêu Thanh Điền có hai học sinh, một đứa là bé trai 9 tuổi, một đứa khác là bé gái 13-14 tuổi…]

Sau khi cúp điện thoại, Trần Tiểu Mễ ngồi yên suy nghĩ thật lâu, bỗng nhiên làm quyết định.

Cô gội đầu sạch sẽ, thay một bộ quần áo mới lên đường đến trường học, tìm nữ sinh Lý Bảo Vân – học sinh của Diêu Thanh Điền.

Trần Tiểu Mễ tự xưng là bạn gái của thầy Diêu Thanh Điền. Không lâu sau, dưới ánh mắt nghi ngờ đánh giá của Lý Bảo Vân, cô và cô bé cùng nhau đi vào cửa hàng đồ ngọt dù trống trải nhưng vẫn có người đến người đi nằm trên con đường bên kia trường học.

Trần Tiểu Mễ mời Lý Bảo Vân ăn kem, nói bóng nói gió tìm hiểu mối quan hệ giữa Lý Bảo Vân và gia sư môn toán Diêu Thanh Điền. Sau khi lấy được lòng tin của Lý Bảo Vân, cô nhờ cô bé giúp mình một tay.

Cô nói rằng ban đầu quan hệ giữa mình và Diêu Thanh Điền vốn rất tốt, mãi đến khi mình mang thai, thái độ của Diêu Thanh Điền bỗng nhiên thay đổi, không muốn chịu trách nhiệm với mình.

Mà giờ đây đứa con của cô đã được sinh ra, Diêu Thanh Điền lại không chịu thừa nhận.

Trần Tiểu Mễ nói rằng… cô muốn xét nghiệm DNA của đứa bé với Diêu Thanh Điền thử xem có nhất trí hay không. Đến khi có kết quả xét nghiệm cha con, Diêu Thanh Điền sẽ không có cách nào từ chối được nữa.

Cho nên cô cần sự giúp đỡ của Lý Bảo Vân ―― lấy vật dẫn DNA của Diêu Thanh Điền trong tình huống gã đàn ông ăn xong dông đó không hay biết gì, cho dù là tóc có chân cũng được, một lượng nước bọt đầy đủ cũng thế, đương nhiên tốt nhất là lấy được máu của ông ta.

Lý Bảo Vân đang trong lứa tuổi thanh xuân nhiệt huyết, nghe thấy Trần Tiểu Mễ than thở khóc lóc kể chuyện, cô bé vừa oán trách vừa đồng tình.

Cô bé rất dũng cảm, từ chối lời đề nghị giao dịch tiền bạc với Trần Tiểu Mễ, rất nghĩa khí nói rằng mình sẵn lòng giúp đỡ cô mà không cần trả giá!

Sau khi chào tạm biệt Trần Tiểu Mễ, Lý Bảo Vân vẫn ngây thơ không chút nghi ngờ câu chuyện của Trần Tiểu Mễ, trong lòng cô bé chỉ nghĩ rằng: Trần tiểu thư xinh đẹp cỡ này, sao lại coi trọng ông thầy Diêu quái vật kia nhỉ?

Thẩm vấn đến phần sau, Gia Di bỗng buông miệng, chẳng những thu hồi vẻ mặt nghiêm khắc lúc đầu mà ngược lại trở nên ấm áp hơn nhiều.

Sau khi thẩm vấn kết thúc, cô rời khỏi phòng thẩm vấn, thậm chí trước khi rời đi còn lễ phép gật đầu chào Diêu Thanh Điền.

Trở về văn phòng tổ B, Dịch Gia Di quyết đoán nói với Phương Trấn Nhạc: “Anh Nhạc, thu hồi nhân viên PTU đang giám thị Diêu Thanh Điền đi.”

Phương Trấn Nhạc thoáng kinh ngạc nhìn sang bên này, Gia Di cười giảo hoạt, giải thích: “Tốt nhất là lơ đãng khiến Diêu Thanh Điền nhận thấy người của chúng ta đã rút lui.”

“Tung hỏa mù cho ông ta?” Phương Trấn Nhạc lập tức hiểu ý đồ của cô.

“Đúng vậy, hiện tại chúng ta vẫn còn nghi ngờ ông ta, như chuyên gia Tannen cũng cảm thấy hồ sơ của ông ta hoàn toàn phù hợp với hung thủ.”

“Hơn nữa lần thẩm vấn này, cảnh sát ‘không thu hoạch được gì’, cuối cùng cảnh sát Dịch còn bình tĩnh lại, lễ phép rời đi… Có lẽ trong nhận thức của Diêu Thanh Điền, ông ta sẽ nghĩ rằng cảnh sát chỉ nghi ngờ ông ta, chứ không biết sau đó chúng ta vẫn nghi ngờ ông ta.”

Tốc độ phát âm của Gia Di rất nhanh, ánh mắt dần dần có ánh sáng rõ ràng.

“OK, để anh đi thu xếp.” Phương Trấn Nhạc xoay người thu xếp các thành viên PTU rút lui một cách khéo léo.

Gia Di xoay người, lại gọi điện thoại cho thanh tra Quách Vĩnh Diệu của bộ phận quan hệ công chúng: “Sir Quách, tôi đồng ý nhận lời mời phỏng vấn về vụ án này của một hai tòa soạn, anh thu xếp một chút được không?”

“Không thành vấn đề! Tôi mong còn không được ấy chứ!” Sir Quách mừng rỡ đồng ý.

Bình Luận (0)
Comment