Chương 1278: Sân khấu 2
Gia Di nhíu chặt mày, định ngăn cản thì thấy bên cạnh còn có đội ngũ truyền thông khác cũng đang chạy về phía cao ốc Trùng Khánh.
“Các anh chú ý an toàn.” Cô dặn dò một câu rồi nhờ Nhiếp Uy Ngôn gọi điện thoại cho Sir Quách của bộ phận quan hệ công chúng, sau đó lập tức băng qua đường cái, chạy về phía chú Cửu.
…
Ống kính bút máy sắp ghi chép truyền kỳ đều đã vào vị trí, Diêu Thanh Điền cũng đưa mắt nhìn chung quanh với vẻ mặt hóng hớt như thể đang rất tò mò vì tình huống chung quanh, vừa dắt đứa bé đầy mặt mờ mịt, nói lời chào tạm biệt ông chủ tốt bụng, sau đó thong thả bước lên cầu thang, đi về phía hotel Phúc Đường.
Dựa theo tin tức mà ông chủ cửa hàng thức ăn nhanh cung cấp, có thể suy đoán cặp vợ chồng mới dọn vào sống trong căn phòng thứ hai chắc hẳn chính là mục tiêu.
Trên đường đi đến căn phòng đó sẽ đi ngang qua chỗ ở của một cặp vợ chồng không liên quan mới dọn vào từ đêm qua.
Bởi vì phòng trọ ở đây đều được chia nhỏ từ một căn phòng lớn nên chủ trọ cũng không quan tâm tới hiệu quả cách âm và tính riêng tư, thế nên người qua đường đi ngang qua chỗ này có thể nghe thấy động tĩnh rất lớn trong phòng.
Một giọng nam oán trách truyền vào tai Diêu Thanh Điền thông qua cửa sổ nhỏ thông gió vừa mở:
“Tôi đã bảo với cô bao nhiêu lần rồi, nếu bây giờ mình bán nhà thì người ta sẽ mua với giá của hung trạch, sẽ lỗ rất nhiều tiền! Cô sốt ruột muốn đi chết hay sao vậy hả? Bán bán bán, giục gì mà giục? Động não tí đi được không? Bây giờ tôi có thiếu ăn thiếu mặc gì cô không? Chẳng lẽ cô sợ căn nhà đó sẽ chết dí trong tay tôi hay sao? Chờ vụ này trôi qua cái đã, bà tám chết tiệt!”
Bước chân Diêu Thanh Điền chợt chậm lại, ánh mắt ông ta hơi thay đổi, mặc dù phần đầu chỉ khẽ nhúc nhích, nhưng ánh mắt đã liếc về phía cửa sổ.
Người phụ nữ bị mắng là “bà tám chết tiệt” hiển nhiên cũng không dễ chọc. Một tiếng đập bàn truyền ra từ trong phòng, mặc dù người phụ nữ đã hạ thấp tiếng gầm, tiếng mắng nhưng vẫn truyền vào tai Diêu Thanh Điền:
“Bây giờ tôi phải ngủ cùng anh trong ổ chuột này, vừa đẩy cửa ra là thấy giường, ngày nào đó bị người ta hãm hiếp cũng không biết! Anh nhìn khóa cửa này mà xem, tôi bẻ một cái cũng mở ra được, cắm kẹp tóc vào không cần chọc mấy cái cửa đã toang hoác hết cả! Lúc anh không có nhà thì tôi biết ngủ làm sao? Anh trách tôi hả? Nếu anh có năng lực thì sao có thể cho vợ anh ngủ loại giường này? Đừng nói là trở mình, tôi thở to một tiếng nó cũng kêu kẽo kẹt ầm ĩ! Không thì anh cho tôi tiền đi? Tôi đi thuê nhà trọ, anh kiên nhẫn ở đây chờ đi!”
“Tiền tiền tiền, trong miệng cô có thể phun ra thứ gì khác được không? Nếu không phải cô… chẳng lẽ chúng ta sẽ lưu lạc đến nỗi phải ra ngoài thuê nhà trọ hay sao?”
“Sao? Bây giờ đổ hết trách nhiệm lên đầu tôi đấy phỏng? Nếu không phải anh đẩy một cái thì mẹ anh…”
“Suỵt… Cô nói nhỏ thôi! Có phải muốn chết không hả?”
Trong phòng bỗng vang lên một hồi tiếng vang lạch cạch leng keng, sau đó là tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt, kế tiếp bỗng nhiên im lặng.
Diêu Thanh Điền bỗng đứng yên trước cửa căn phòng này. Sao nghe cặp vợ chồng “không liên quan” này càng giống với mục tiêu nhân vật vậy nhỉ?
Diêu Thanh Điền đã sớm hỏi thăm, đám láng giềng của cặp vợ chồng bất hiếu kia đều nói rằng họ đã dọn đến cao ốc Trùng Khánh, hotel Phúc gì gì đó trên tầng hai khu sân vườn.
Lại dựa theo lời nói của đám láng giềng, cô con dâu bất hiếu từng phàn nàn với bạn thân láng giềng rằng chỗ họ đang thuê trọ gần cổng cao ốc Trùng Khánh, dưới lầu sân vườn cả ngày người đến người đi, ồn ào gần chết. Cả đám nam nam nữ nữ tìm chỗ ở trên tầng hai nữa, ai đi ngang qua cũng phải quay đầu nhìn vào trong nhà, còn có người, thật sự vô liêm sỉ, mới lên lầu, còn đứng ngay trước cửa cầu thang mà đã bắt đầu tình chàng ý thiếp, lẩm bẩm thì thầm…
Diêu Thanh Điền từng tra hỏi tên quán trọ ở cao ốc Trùng Khánh, quán trọ tầng thấp tên là Phúc gì gì đó, khu vực này chỉ có một nhà đó thôi.
Ông ta kết hợp với thời gian thuê nhà thì tám chín phần mười khẳng định.
Quán trọ trước mắt chính là nơi cặp vợ chồng bất hiếu đang ở tạm.
Vấn đề bây giờ là rốt cuộc họ đang sống trong căn phòng nào?
Chỉ im lặng trong chốc lát, Diêu Thanh Điền đã nghĩ thông suốt.
Rất có khả năng là cảnh sát can thiệp, lâm thời nghĩ cách đổi cặp vợ chồng này ra khỏi căn nhà ban đầu…