Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1279 - Chương 1279 - Sân Khấu 3

Chương 1279 - Sân khấu 3
Chương 1279 - Sân khấu 3

Chương 1279: Sân khấu 3

Vậy thì mục đích chỉ có một, đó là bảo vệ cặp vợ chồng có khả năng sẽ trở thành mục tiêu của ông ta, hoặc là… đồng thời còn sắp đặt một cái bẫy chờ ông ta.

Cảnh sát vẫn chưa bị ông ta lừa gạt, cũng không biến thành ruồi bọ mất đầu. Họ tìm đến nơi này trước tiên, lại chuẩn bị trước…

Căn phòng mà cặp vợ chồng bất hiếu thuê trọ ban đầu, e rằng lúc này đã bị đổi cho cảnh sát!

Máu Diêu Thanh Điền bỗng sôi trào hừng hực, gương mặt ông ta hiện lên màu đỏ không bình thường, bàn tay dắt bé trai run rẩy, không phải vì sợ hãi, mà vì hưng phấn.

Ông ta dừng chân một lát, bỗng nhiên muốn bật cười. Ngay cả ông trời cũng đang giúp ông ta! Ông trời biết ông ta đang thay trời hành đạo!

Vận may là thứ mà ông trời ban ân và tán thành cho ông ta!

Ông ta không rơi vào cái bẫy của cảnh sát, kế hoạch của ông ta vẫn có thể thực hiện.

Ông ta nhẹ nhàng gõ cửa, khi bên trong truyền ra tiếng trả lời, ông ta quay đầu nhìn đám phóng viên ở đằng sau hoặc trèo lên tầng hai nhìn chung quanh, hoặc là đứng dưới tầng một ngửa đầu nhìn, dường như đang phóng thích tín hiệu nào đó cho họ.

Ngay sau đó, cửa được mở ra, một người đàn ông đầu tóc mặt mũi rối bù bẩn xỉu xách xà cạp quần ngủ, mắt khép hờ nhìn người phụ nữ xa lạ trước mắt, vừa há miệng định hỏi thì người phụ nữ kia bỗng nhét đứa bé vào tay anh ta.

“Hả? Á!!!” Người đàn ông vừa phát ra tiếng kêu khó hiểu thì thoáng chốc đã biến thành kinh hô.

Một con dao găm lóe lên ánh sáng lạnh đâm thẳng vào động mạch cổ, người đàn ông sợ đến mức giơ tay lên đẩy, lại không thể kháng cự sức mạnh của đối phương.

Mặc dù dao găm không cắm vào động mạch, nhưng vẫn cắm vào vai anh ta.

Đau đớn thoáng chốc cướp đoạt lý trí của anh ta, adrenaline tăng vọt khiến anh ta bùng nổ sức mạnh lớn hơn mọi khi, đẩy vai của đối phương một phát rồi muốn giành lấy con dao găm cắm trên vai mình.

Nhưng phản ứng của đối phương nhanh hơn anh ta nhiều, cũng khỏe hơn anh ta. Khi vừa thoát khỏi cổ tay của anh ta, hắn ta rút dao găm lên thật nhanh, lưỡi dao có rãnh sắc bén lập tức bị rút ra.

Người đàn ông bị thương dường như cũng nghe thấy tiếng lưỡi dao rút ra cứa vào xương cốt, toàn bộ dũng khí cướp dao vừa rồi đều biến mất, hai chân mềm nhũn tựa lưng vào khung cửa ngã khuỵu xuống.

Tất cả phóng viên chung quanh đều chứng kiến cảnh tượng này, máu tươi bắn ra, đâm chém bằng dao thật.

Có người hoàn toàn hoảng sợ, cơ bản đã quên mất mục đích chuyến đi này. Có người vẫn còn nhớ nhiệm vụ của mình, run rẩy khiêng máy quay hoặc máy ảnh lên.

Căn phòng bên cạnh mở cửa thật mạnh, một cảnh sát thường phục cao lớn nhanh chóng bước ra, thấy rõ tình huống trước mặt thì định xông lên cận chiến với Diêu Thanh Điền, lại bị Diêu Thanh Điền dùng tính mạng của ông chồng bất hiếu làm con tin mà không dám đến gần.

Những người đang đi dạo chợ bên dưới bỗng nhiên sôi trào, mọi người nhao nhao chạy đến nơi có thể ngẩng đầu lên thấy địa điểm xảy ra xung đột, tiếng ồn ào gần như thổi bay nóc nhà.

Rất nhiều người trên tầng hai cũng thò đầu ra khỏi phòng, tìm kiếm nơi xảy ra náo nhiệt.

Khi Diêu Thanh Điền cắm nhát dao thứ hai vào cánh tay của gã đàn ông bất hiếu, bỗng một tiếng súng nổ vang lên.

Tiếng ồn ào ầm ĩ chung quanh thoáng chốc lặng ngắt, Diêu Thanh Điền rút dao thật mạnh, khom lưng lùi xuống nhìn xuống dưới lầu.

Dòng người trong cao ốc Trùng Khánh quá dày, rất nhiều phòng ốc đều dùng tấm ván sắt làm cửa, đạn có thể dễ dàng bắn xuyên qua ván sắt mà vẫn giữ được uy lực rất lớn, nếu như nổ súng xằng bậy có khả năng sẽ làm tổn thương người dân vô tội đứng sau cửa sắt hoặc tường gỗ.

Hơn nữa căn phòng bừa bộn có khả năng dẫn đến cháy nổ, gây ra thương vong không thể kiểm soát.

Nhất là Diêu Thanh Điền cận chiến với nạn nhân, biên độ động tác quá lớn, ngắm chuẩn bắn trúng cũng không dễ dàng.

Đàm Tam Phúc không dám tùy ý nổ súng, nhưng xung đột xảy ra, anh ta rất sợ nhát dao kế tiếp của Diêu Thanh Điền sẽ đâm xuyên qua động mạch cổ của nạn nhân, đành phải ném một chiếc áo bông được bày bán trên quầy hàng bên cạnh lên cột bê tông chịu sức nặng rồi lập tức nhanh chóng bắn một phát súng vào áo bông.

Một tiếng nổ vang lên, viên đạn bắn xuyên qua áo bông, ghim một cái hố đạn trên cột bê tông.

Tam Phúc nghĩ rằng cho dù không gây thương vong, nhưng nổ súng kiểu này e rằng vẫn phải chịu xử phạt.

Bình Luận (0)
Comment