Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1281 - Chương 1281 - Rối Loạn Nhân Cách Kịch Tính 1

Chương 1281 - Rối loạn nhân cách kịch tính 1
Chương 1281 - Rối loạn nhân cách kịch tính 1

Chương 1281: Rối loạn nhân cách kịch tính 1

Chỉ cần Diêu Thanh Điền run tay thì sẽ có khả năng cứa trúng động mạch cổ dẫn đến mất máu quá nhiều, cho dù cảnh sát kịp thời đưa đứa bé đến bệnh viện thì có cứu được hay không còn phải xem số mệnh của nó.

Bây giờ đám cảnh sát thậm chí không dám nói lớn tiếng, chỉ sợ làm Diêu Thanh Điền giật mình, nói chi là nổ súng?

Chung quy không phải ai cũng là tay súng thiện xạ, có thể nắm bắt được giây phút sơ hở trong tích tắc, chẳng những một phát súng bắn chết Diêu Thanh Điền mà còn không làm tổn thương đến con tin dù chỉ một chút.

Thế nên mặc dù Đàm Tam Phúc vẫn chĩa súng vào Diêu Thanh Điền, lại chỉ giữ chặt cò súng, hoàn toàn không dám bóp cò.

Nhiếp Uy Ngôn quay đầu nhìn vẻ mặt như gặp kẻ địch mạnh của Đàm Tam Phúc, lại quan sát người chồng bất hiếu mà Diêu Thanh Điền nhắc đến…

Nhiếp Uy Ngôn nhận ra người chồng bất hiếu kia. Hồi trước anh ta muốn viết về vụ án bà cụ chết thảm cũng từng tìm hiểu về người nhà này, hiện giờ người đàn ông kia ngã trên mặt đất, trên vai đầy máu, lúc này đang kìm nén cơn đau bò ra thật xa để trốn tránh trong lúc Diêu Thanh Điền kèm bé trai làm con tin giằng co với cảnh sát. Còn vợ anh ta đang trốn trong phòng nhìn lén, hoàn toàn không dám mở cửa cứu chồng mình.

Cảnh sát nhận mệnh lệnh mai phục trong căn phòng vốn thuộc về hai vợ chồng bất hiếu lúc này cũng giơ súng đứng trước cửa phòng, cách Diêu Thanh Điền bốn năm bước chân.

Diêu Thanh Điền bắt đứa bé làm con tin ép họ xoay người xuống lầu, không cho đến gần mình…

Nhiếp Uy Ngôn lại quay đầu quan sát chung quanh, phát hiện những người dân thực sự quan tâm tới sinh mệnh của đứa bé đều có sắc mặt tái nhợt, há miệng trố mắt khẩn trương. Anh di chuyển ống kính, ấn shutter chụp ảnh những gương mặt thể hiện tình cảm đó.

Chưa kịp dời ống kính về phía tầng hai thì bỗng nghe thấy Diêu Thanh Điền trên lầu nói:

“Phóng viên Nhiếp, tôi mời anh đến đây là muốn anh chụp tôi cơ mà.”

Nhiếp Uy Ngôn hơi giật mình, dường như không ngờ vào thời điểm này, Diêu Thanh Điền lại gọi tên mình.

Anh quay đầu nhìn lên lầu, quả nhiên thấy ánh mắt của Diêu Thanh Điền, xác định đối phương quả thực nói chuyện với mình, anh cũng không có phản ứng gì, chỉ bình tĩnh đối diện với Diêu Thanh Điền trong lúc mọi người đang nhao nhao tìm kiếm “phóng viên Nhiếp” mà Diêu Thanh Điền nhắc đến.

Dịch Gia Di nấp vào bóng tối sâu hơn một chút, vừa quan sát chung quanh tìm người của mình vừa lấy điện thoại cục gạch gọi cho Phương Trấn Nhạc:

“Anh Nhạc, có lẽ sẽ cần tay súng bắn tỉa… Bên này rất đông người, không ngờ Diêu Thanh Điền lại gọi điện cho một đống tòa soạn báo, đài truyền thông…”

“Vách tường chung quanh quá mỏng, tạp vật quá nhiều, nổ súng rất nguy hiểm…”

Khi cô đang báo cáo tình hình tại hiện trường cho Phương Trấn Nhạc, thảo luận cầu viện thì Diêu Thanh Điền tiếp tục kêu gọi Nhiếp Uy Ngôn:

“Tôi rất thưởng thức anh, trong vô số người làm truyền thông chỉ biết truy danh trục lợi, anh là người có lương tâm nhất. Về phân hóa giàu nghèo trong xã hội Hương Giang, mọi người không còn tôn trọng những đức tính tốt đẹp mà chỉ biết tới tiền tiền tiền thôi, còn có nào là nhà lầu ở khắp nơi, người dân vẫn không mua nổi nhà ở, với cả người giúp việc Phillipines đến Hồng Kông phục vụ cho các phú hào, các phú hào xây biệt thự lại chỉ chịu cho người giúp việc một căn nhà nhỏ như hang chuột, nhân dân lao động không có nhân quyền… Những chủ đề này tôi chỉ thấy một mình anh nghiêm túc phê phán. Tôi biết anh là một phóng viên có đạo đức nghề nghiệp, trong lòng có chính nghĩa, mỗi một bài báo của anh tôi đều đọc, còn sẽ cắt xuống dán lên tường.”

“Lý do tôi muốn giết Miêu Lợi Quần chính là vì bài báo mà năm ngoái anh từng viết về luật sư Trần Tiểu Mễ, anh có nhớ không?”

“Một cô gái trẻ đến từ Thiên Thủy Vi, cố gắng phấn đấu trong xã hội cạnh tranh kịch liệt này, chăm chỉ làm việc gì ước mơ Hương Giang của mình, thế mà lại bị liên lụy vì thất bại trong vụ án Miêu Lợi Quần.”

“Sau này khi tôi điều tra Miêu Lợi Quần thì phát hiện luật sự Trần Tiểu Mễ vẫn chưa bao giờ quên vụ án vợ Miêu Lợi Quần bị giết, chính cô ấy cũng đang điều tra vụ án đó, một người cố chấp chính nghĩa biết chừng nào, cô ấy cũng kiên trì không ngừng phấn đấu để bảo vệ chính nghĩa.”

“Cho nên tôi muốn giúp cô ấy.”

Bình Luận (0)
Comment