Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1326 - Chương 1326 - Phá Án Kịp Thời [Kết Thúc Án Mạng Ngày Lễ Giáng Sinh] 3

Chương 1326 - Phá án kịp thời [Kết thúc án mạng ngày lễ Giáng sinh] 3
Chương 1326 - Phá án kịp thời [Kết thúc án mạng ngày lễ Giáng sinh] 3

Chương 1326: Phá án kịp thời [Kết thúc án mạng ngày lễ Giáng sinh] 3

Bỗng một tiếng “Ting” vang lên từ thang máy đằng sau, Tóc Đỏ cầm hai chiếc ô cũ chạy ra.

“Madam, tôi lục lọi cả buổi chỉ tìm được hai chiếc ô này, các cô đừng chê nhé, cứ lấy mà dùng đi.”

Gia Di nhìn hai chiếc ô mà Tóc Đỏ đưa cho mình, mím môi hỏi: “Chúng tôi mang ô đi hết thì các cậu phải làm sao đây?”

Có vẻ Tóc Đỏ hoàn toàn không ngờ cô lại quan tâm đến họ, gương mặt đen bất cần đời kia bỗng nhiên lộ vẻ ngại ngùng: “Trai đẹp chưa bao giờ cần che ô! Kiểu người như chúng tôi đây, phải mạnh mẽ mới được! Madam, chúng tôi mà che ô thì người khác sẽ không sợ.”

“Có phải dù ở trong nhà, trời tối cũng phải đeo kính râm không?” Gia Di sảng khoái nhận lấy chiếc ô.

“Ha ha ha, đúng thế.” Tóc Đỏ bị chọc cười, sờ gáy lộ ra hàm răng trắng tinh.

“Sau khi dùng xong chúng tôi sẽ đặt nó ở sở cảnh sát Du Ma Địa, các cậu nhớ đến đó lấy.” Gia Di đưa một chiếc ô cho Lương Thư Nhạc rồi quay sang dặn dò Tóc Đỏ.

“Biết rồi, madam.” Tóc Đỏ tự nhận là ngầu lòi vẫy tay chào Dịch Gia Di, sau đó cũng không rời đi mà chỉ đứng tại chỗ nhìn ba người bọn họ.

Lương Thư Nhạc mở ô che mưa cho mình và Kiều Trị, một mình Gia Di cầm chiếc ô nhỏ hơn, bước vào màn mưa trước.

Tóc Đỏ nhìn bóng lưng ba cảnh sát đã hòa vào màn mưa, gió thổi giọt mưa bay nghiêng, bóng lưng của ba người vẫn thẳng tắp.

Không biết là cảnh sát đi đường lúc nào cũng ưỡn ngực ngẩng đầu như thế, hay là cố tình bày ra dáng vẻ thẳng thớm như cây tùng trước mặt đám côn đồ bọn họ, tóm lại… còn rất bảnh bao.

Mãi đến khi bóng lưng của ba người hòa vào màn mưa không còn phân biệt rõ ràng được nữa, Tóc Đỏ mới quay về.

Đi được hai bước, anh ta kìm lòng không đậu quay đầu, bỗng nhiên nảy sinh cảm giác khát khao, khiến trái tim trong lồng ngực anh ta cũng đập thình thịch không chịu yên lặng.

Lúc ngồi vào xe, mặc dù đã cất ô rất nhanh nhưng vẫn còn mấy giọt mưa rơi trúng người.

Gia Di lau mặt, vuốt những sợi tóc ướt ra đằng sau rồi lập tức lấy điện thoại cục gạch gọi cho Phương Trấn Nhạc:

“Anh Nhạc, bọn em đã tìm được địa chỉ của nghi phạm.”

Sau khi thuật lại cho Phương Trấn Nhạc biết đặc điểm ngoại hình của nghi phạm mà Tóc Đỏ miêu tả, Dịch Gia Di đạp chân ga chạy ra bãi đỗ xe.

Mười mấy phút sau, Phương Trấn Nhạc gọi điện thoại lại, nói rằng anh đã đến nơi, đang chờ cô trong bãi đỗ xe khu chung cư để cùng nhau lên lầu.

Gia Di xuống xe, bung ô quay đầu thì thấy chiếc xe Jeep của anh Nhạc.

Thấy trong tay anh không có ô, đẩy cửa xe định đi vào màn mưa, cô vội vàng chạy tới che mưa cho anh.

Phương Trấn Nhạc xuống xe, thân thể đứng thẳng, cô cũng phải giơ tay lên thật cao.

Dùng mặt ô che khuất, bên trong bên ngoài chiếc ô như được chia cắt thành hai thế giới. Anh cụp mi nhìn cô, hạt mưa bay lả tả làm ướt lông mi của cô, hơi nước bao phủ trên đầu cô làm ướt tóc gáy, vừa ướt át vừa mông lung, mang theo một vẻ đẹp đặc biệt.

Anh bỗng nhận lấy cán ô, sau đó chẳng những không giơ ô lên cao mà ngược lại còn kéo xuống thấp, mượn chiếc ô che khuất, cúi đầu nhanh chóng lại gần cô, nhẹ nhàng in một nụ hôn lên vầng trán trơn bóng của cô.

Gia Di ngẩn ra, ngẩng đầu lên, chóp mũi lướt qua cằm anh.

Trước ánh mắt quá mức sáng ngời của cô, Phương Trấn Nhạc quay đầu sang chỗ khác, nhanh chóng đứng thẳng lưng, ngẩng cao đầu, giơ ô lên cao, đón mưa gió che chở cho cô.

Lưu Gia Minh và Gary nhảy xuống từ chiếc xe Jeep sau lưng anh. Hai người giơ tấm khăn che mưa đặt trong xe Phương Trấn Nhạc, cách màn mưa mà bụi bặm híp mắt nhăn mặt hỏi: “Đi chưa?”

“Đi!” Phương Trấn Nhạc trả lời, sau đó dẫn theo Gia Di sải bước đi trước. Bóng lưng sắc bén nghiêm nghị cứ như thể người vừa rồi bỗng nhiên nảy sinh xúc động lén lút hôn một cái không phải là anh vậy.

Sáu người cùng nhau bước đi trong màn mưa.

Đến tòa nhà nơi nghi phạm Bạch Cúc Phượng cư trú, Gary và Lưu Gia Minh canh chừng dưới tầng một, đồng thời tìm ông cụ trông cửa lấy lời khai, hỏi thăm về Bạch Cúc Phượng, nhân tiện trông chừng cửa chính để tránh Bạch Cúc Phượng chạy trốn.

Bốn người khác đi thang máy lên tầng 3, nơi Bạch Cúc Phượng đang cư trú.

Người gõ cửa là Dịch Gia Di. Phụ nữ sẽ đỡ khiến hung thủ sợ hãi, mặc dù cô ta vốn đã hoảng loạn như chim sợ cành cong.

Bạch Cúc Phượng ở trong nhà đáp lại, thậm chí không mở cửa trong.

Bình Luận (0)
Comment