Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1327 - Chương 1327 - Phá Án Kịp Thời [Kết Thúc Án Mạng Ngày Lễ Giáng Sinh] 4

Chương 1327 - Phá án kịp thời [Kết thúc án mạng ngày lễ Giáng sinh] 4
Chương 1327 - Phá án kịp thời [Kết thúc án mạng ngày lễ Giáng sinh] 4

Chương 1327: Phá án kịp thời [Kết thúc án mạng ngày lễ Giáng sinh] 4

Nhưng chỉ cần xác định cô ta có ở nhà là được. Gia Di quay đầu thấy Phương Trấn Nhạc ra dấu cho mình, bèn nói ngay: “Chúng tôi là cảnh sát của tổ trọng án, có một số điều muốn hỏi Bạch tiểu thư, có thể nhờ cô phối hợp với chúng tôi một chút được không?”

Nghe thấy Gia Di tự giới thiệu, Bạch Cúc Phượng không đáp lại một lời.

Thế là Gia Di nói tiếp: “Bạch tiểu thư, đêm Giáng sinh cô và một người đàn ông có hình xăm hoa hồng đen cùng nhau khiêu vũ trong hộp đêm Medusa, không biết cô có ấn tượng không?”

Bên trong vẫn im phăng phắc.

Gia Di nói tiếp: “Các cô đã uống rất nhiều rượu, cùng nhau rời khỏi hộp đêm, sau đó cô đi theo đối phương đến nhà anh ta, sau đó thân thiết với anh ta…”

“Không có! Không phải! Là anh ta thừa dịp tôi say rượu lừa tôi rằng sẽ đưa tôi về nhà, ai ngờ lại đưa tôi đến nhà anh ta! Sau đó anh ta muốn hãm hiếp tôi, tôi không muốn thân thiết với anh ta chút nào――” Bỗng một giọng nữ kích động truyền ra từ sau cửa trong, nói đến đoạn sau đã kèm theo tiếng nức nở.

Gia Di quay đầu nhìn Phương Trấn Nhạc, chỉ vào cánh cửa đối diện: “Nhờ anh mở cửa được không?”

Phương Trấn Nhạc gật đầu với cô, lấy một chiếc kẹp giấy từ trong túi áo ―― chỉ riêng câu nói này của Bạch Cúc Phượng, trên cơ bản đã xác định thân phận nghi phạm của cô ta, nhất định sẽ được phê duyệt lệnh truy bắt. Bây giờ nếu Bạch Cúc Phượng không tự mở cửa thì đành phải sử dụng thủ đoạn phi bình thường.

“Tôi không cố ý mà… Hu hu hu… Tôi chỉ muốn ngăn cản anh ta, tôi không muốn giết người… Hu hu…” Tiếng khóc từ cửa sau lớn dần.

“Bạch tiểu thư, nếu cô có nỗi khổ riêng, ví dụ như lỡ tay giết người vì tự vệ quá mức thì pháp luật sẽ cho cô sự công bằng, cô đừng sợ hãi. Mở cửa tự thú, phối hợp với công tác của cảnh sát cũng sẽ giúp ích cho việc biện hộ trên tòa cho cô.” Gia Di lại lần nữa thấp giọng khuyên nhủ cách hai lớp cửa.

Mười mấy giây sau, khi kẹp giấy của Phương Trấn Nhạc sắp cắm vào ổ khóa của cánh cửa sắt ngoài cùng, cửa trong được mở ra.

Người phụ nữ khóc lóc nước mắt nước mũi dính đầy mặt lộ ra từ sau cửa sắt. Cô ta nhìn chằm chằm nhóm Dịch Gia Di một lát, khi Dịch Gia Di lấy giấy chứng nhận của mình ra cho cô ta xem, cô ta mới thong thả mở cửa sắt ngoài cùng.

Mấy phút sau, Bạch Cúc Phượng bị áp giải lên xe Jeep của Phương Trấn Nhạc, Gary và Lưu Gia Minh ngồi hai bên cô ta.

Xe bay Jeep và hoàng tử hạnh phúc lần lượt chạy ra từ bãi đỗ xe, trở về sở cảnh sát.

50 phút sau, Bạch Cúc Phượng thừa nhận sự thật mình đã giết người trong phòng thẩm vấn sở cảnh sát, nhưng cũng lập tức đưa ra yêu cầu cần sự viện trợ của pháp luật, biện hộ theo hướng tự vệ chính đáng hoặc tự vệ quá mức.

Phương Trấn Nhạc rời khỏi phòng thẩm vấn, đối diện với Dịch Gia Di đứng trước cửa sổ một chiều ngoài phòng thẩm vấn, nhẹ giọng nói:

“Bạch Cúc Phượng đã mua vé máy bay sang Nhật Bản, chuyến bay tối nay.”

Gia Di lau mái tóc đã khô một nửa, vuốt ve vầng trán từng được anh Nhạc hôn lên, mỉm cười nói:

“May mà chúng ta bắt giữ hung thủ kịp thời.”

Vượng Giác phồn hoa, dường như tụ tập tất cả dân cư trong thành phố này.

Càng phố phường thân dân hơn Tiêm Sa Chủy, ngẫu nhiên khi phồn hoa không có ánh sáng cũng có nhiều bóng đen chật vật không thể thấy được ở Tiêm Sa Chủy.

Ngày xưa, những người tụ tập ở đây đa phần là các cô gái từ đại lục đến đây đãi vàng. Trong cuộc sống xa hoa trụy lạc ở đây, họ phát hiện nơi này cũng không phải có vàng bạc ở khắp nơi, dần dần bị ánh đèn neon nhuộm màu dung tục, trở thành gái bán hoa diễm tình tô điểm thêm cho Vượng Giác. Ngày xưa nơi này cũng tụ tập rất nhiều tên côn đồ tóc nhuộm vàng, họ băng qua đường phố, lúc làm kẻ trộm, lúc lại thành dân giang hồ kêu gào ven đường, khi thì ngăn cản tú bà béo ú già mua dắt mối khắp nơi, đôi khi cũng chỉ đứng ngẩn người trong góc đường, trở thành bối cảnh trong bức ảnh chụp cảnh tượng thập niên chín mươi mà thôi.

Cuối cùng Gia Di vẫn đuổi kịp suất chiếu trễ nhất. Các thám tử tổ B cũng đều bị kéo đến đây, chạy một đường nhanh như gió, dù chưa xem suất chiếu đầu tiên nhưng cũng sát qua vai những người đã tận hứng xem xong suất chiếu đầu tiên, trở thành người thời thượng nhất được xem [Siêu linh thần thám] đầu tiên.

Cửa hàng dưới tầng một trong tòa nhà của rạp chiếu phim truyền phát ca khúc “Dám yêu dám hận” của Lâm Tử Tường, nhẹ nhàng sống động khiến rất nhiều người trẻ tuổi tụ tập ở đây mua bỏng ngô coca cũng lắc lư thân thể theo điệu nhạc.

Bình Luận (0)
Comment