Chương 1328: Chạy ra rạp chiếu phim 1
“… Tôi bên cột đèn giao thông, ôm chặt người tôi yêu nhất, nghe tiếng hít thở thật nhanh… Giọt mưa lạnh ập lên người tôi, lả tả từng giọt, cơn sóng nóng rực ngàn tấn dâng lên theo em, ai cũng bảo tôi thật ngông cuồng cười tôi phóng đãng, dũng cảm giao phó chân tình nào có hèn mọn, ôm em cuồng say, hôn em không ngớt…” Giọng hát mạnh mẽ đầy nội lực của Lâm Tử Tường tràn đầy nhịp điệu, khiến Gia Di cũng kìm lòng không đậu khép hờ mắt, khẽ hát theo tiếng nhạc.
Gia Như nhào vào lòng cô, kéo cánh tay cô: “Chị cả, khi nào chị rảnh? Tụi mình đi hát đi.”
“Hay là mua một chiếc microphone cho em đứng hát trước cửa Dịch Ký nhé? Còn có thể hút khách ấy chứ.” Gia Di cười mở mắt, mặc dù không hát theo nhạc nhưng mũi chân vẫn nhún nhảy theo tiếng nhạc.
“Lúc khách hàng ăn cơm sẽ bị em phiền chết mất.” Gia Như cười hi hi, lại kéo Gia Tuấn hỏi cậu bé có muốn ăn kem không, cô trả tiền.
Gia Tuấn vừa trả lời “ăn chứ” thì thấy các thám tử tổ B mỗi người cầm hai cây kem đi về phía họ.
Lưu Gia Minh nhét một cây kem vào tay Gia Tuấn, Gary đưa cho Gia Như.
“Anh Nhạc mời, kem, bỏng ngô, coca ăn uống thoải mái, đi nhận đi.” Lưu Gia Minh chỉ về phía Phương Trấn Nhạc đang đứng bên cửa sổ trả tiền.
Gia Di bèn đi đến trước mặt anh Nhạc, nhận lấy bỏng ngô và kem của anh. Khi người khác chạy đến cửa sổ nhận đồ ăn mà anh Nhạc mời, Gia Di đến bên cạnh anh, nhỏ giọng nói: “Em chọn hai tấm vé dãy cuối cùng, anh có muốn ngồi cùng em không?”
Lúc nói chuyện, ánh mắt của cô cứ nhìn ngó chung quanh, ngại ngùng không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
Phương Trấn Nhạc không trả lời mà lấy hai tấm vé từ trong túi quần, cũng là hai ghế kề bên của dãy cuối.
Gia Di cúi đầu nhìn số ghế trên vé, sau đó nở nụ cười vui vẻ, ngay cả ánh đèn neon chung quanh cũng trở nên mờ nhạt.
Phương Trấn Nhạc rút tay từ túi quần, muốn xoa đầu Gia Di, bỗng nhiên thấy A Hương đang nhìn về phía này nên lại đút tay vào túi.
Điện ảnh bắt đầu, một đám người ùa vào rạp chiếu phim, bạn bè người thân đều ngồi đằng trước, chỉ có Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di ngồi ở dãy ghế cuối cùng.
Trong túi Phương Trấn Nhạc có hai tấm vé khiến hai chiếc ghế bên cạnh họ đều bỏ trống, có thể tận hưởng không gian yên tĩnh nho nhỏ.
Điện ảnh mở màn, lúc chiếu danh sách diễn viên chính, tên của Tôn Tân và tên nữ chính xuất hiện song song trên màn ảnh ngay đầu tiên.
Mọi người lập tức vỗ tay huýt sáo, có vẻ phấn khởi hơn các khán giả khác rất nhiều.
Mặc dù nhân vật nữ chính rõ ràng tên là Thẩm Nguyệt Nga, nhưng mọi người đều coi cô ấy là Gia Di.
Khi nhân vật uy phong, mọi người sẽ cười ha ha, lên tiếng khen ngợi. Khi nhân vật bị lâm vào khốn cảnh, mọi người sẽ than thở, cổ vũ nhân vật, cảm giác hòa mình cao hơn khán giả bình thường gấp trăm lần, xem bộ phim này thật sự đáng giá.
Thậm chí Lưu Gia Minh còn tìm được một nhân vật cảnh sát rất giống mình bên cạnh nữ chính, cứ kêu gào “là tôi là tôi”, “tôi đẹp trai có nghĩa khí như vậy đấy”, khiến Gia Như cười ngửa tới ngửa lui.
Khi chàng trai Đậu Hũ và nữ chính diễn cảnh hôn, mọi người vừa cười vừa che mắt vừa ồn ào.
Lúc chàng trai Đậu Hũ đề cử bộ phim này với mọi người chưa bao giờ nhắc đến mình có cảnh hôn.
Nụ hôn đầu tiên trên màn ảnh!
Cống hiến thật lớn.
Nhìn người bạn thân quen ngày xưa của mình say mê hôn môi một người lạ, mọi người khó tránh khỏi ngượng ngùng.
Cứ như nhìn lén bạn mình hôn môi với con gái, rất kỳ lạ.
Gia Di không tự chủ mím môi, không biết nghĩ đến chuyện gì.
Phương Trấn Nhạc cúi đầu nhìn cô, trái tim xao động thật lâu trong lồng ngực bỗng nhiên mất kiểm soát.
Dưới ánh sáng tối tăm, làn da của Gia Di trở nên bóng loáng như ngọc, đôi môi đỏ au như vừa bị coca làm ướt. Cô bỗng quay mặt sang, đôi mắt trầm tĩnh chạm vào anh, hồ nước bình tĩnh dưới đáy mắt dâng lên cơn sóng gào thét, sóng cuộn thật cao, như có một con dã thú dục vọng đang quay cuồng dưới đáy hồ.
Khoảnh khắc vừa tiếp xúc với hạnh phúc cũng là thời khắc sợ hãi đánh mất hạnh phúc nhất.
Tâm trạng thấp thỏm vẫn còn đó, nhưng Phương Trấn Nhạc không thể kìm nén được nữa.
Tình yêu đã sớm lan tràn bộ rễ khổng lồ cắm xuống lòng đất ở nơi anh không nhìn thấy. Thời khắc nó nảy mầm không phải là thời khắc tình yêu bắt đầu, từ rất lâu trước đó, hạt giống đã được gieo mầm, bắt đầu phát triển mạnh mẽ.