Chương 1341: Hai vụ án 1
Sáng sớm ngày 12 tháng 1, sắc trời vừa tảng sáng, ông bác răng hô làm nghề lao công “mức độ nguy hiểm cao” phát hiện một nam một nữ nằm trong bụi cỏ trong lúc đang dọn dẹp vệ sinh trong khu vực công viên Cửu Long.
Ban đầu ông cụ còn than thở cặp tình nhân này “chơi ngoài trời” mà còn ngủ trong công viên, đi được mấy bước bỗng cảm thấy có gì đó sai sai.
Công viên Cửu Long mùa đông rất lạnh, đừng nói là ngủ qua đêm ở đây, cho dù có lều trại cũng chưa chắc đã giữ ấm, huống chi là nằm trên mặt cỏ ngoài trời như thế này.
Mười mấy giây sau, ông cụ rốt cuộc lại gần kiểm tra, sau đó là kinh hãi rồi báo cảnh sát.
Ông cụ phàn nàn mãi đến khi cảnh sát tới nơi vẫn chưa ngừng lại:
“Mấy kẻ xấu kia, giết người đã đành, còn vứt xác vào công viên nữa chứ. Chỗ cho mọi người vui chơi giải trí mà biến nó thành nơi đáng sợ như thế này… Công việc của chúng tôi vốn chỉ miễn cưỡng mưu sinh thôi, thế mà còn phải đối mặt với loại chuyện này… Rất nhiều ngày kế tiếp tôi sẽ không thể ngủ yên giấc được đâu, a sir…”
Lưu Gia Minh kiên nhẫn nghe ông cụ răng hô lải nhải, đồng thời tranh thủ hỏi khẩu cung của ông ấy mỗi khi ông ấy ngừng phàn nàn.
Anh Đại Quang Minh đã chụp ảnh và giám định sơ bộ, bác sĩ pháp y sir Hứa đang ngồi xổm bên cạnh thi thể làm khám nghiệm sơ bộ. Gia Di và Phương Trấn Nhạc dẫn đội ngũ đến nơi, ra lệnh cho nhóm Tam Phúc phân tán chung quanh thăm hỏi, nhân tiện thăm dò hiện trường chung quanh với Diane.
Vừa đến gần đã ngửi thấy mùi rượu nồng nặc, cứ như thể có người đổ hết một chai rượu ở đây.
“Tạm thời phán định thời gian tử vọng là bảy tám giờ đêm qua và hai ba giờ sáng nay.”
Sir Hứa vừa quan sát vừa nói với Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di vừa chạy đến nơi:
“Theo khám nghiệm thì người chết nam chết vì vết thương do vật cùn gây ra, nhìn từ hình dạng vết thương thì hung khí hẳn là vật dài có góc cạnh, ví dụ như cờ lê ống gì đó.”
“Người chết nữ hẳn là chết vì ngạt thở, mặc dù trên người có mùi rượu nồng nặc nhưng không có triệu chứng sau khi uống rượu trên thi thể…”
“Có vết bóp rõ ràng trên cổ thi thể, xét theo dấu tay thì hung thủ chắc hẳn là đàn ông…”
“Cặp nam nữ này có khả năng là người yêu nhỉ?” Nhân viên xét nghiệp sơ cấp A Uy của bộ phận giám định đứng bên cạnh, vừa phối hợp với anh Đại Quang Minh thu thập vật chứng vừa thuận miệng nói.
“Không thể xác định, phải xem kết quả truy tìm của các thám tử.” Sir Hứa cẩn thận nói: “Người chết nam tử vong trước, người chết nữ tử vong sau. Hung thủ hẳn là giết người chết nam trước rồi mới xử lý người chết nữ có sức chiến đấu yếu hơn.”
Trong tình huống này, rất có khả năng hung thủ ham muốn sắc đẹp, giết chết người đàn ông vướng bận trước rồi lại hãm hiếp người chết nữ, sau đó giết chết rồi vứt xác cả hai người.
Thế là sir Hứa lại kiểm tra hạ thể của người chết nữ: “Quần áo được mặc chỉnh tề, tạm thời không thấy dấu vết hãm hiếp, có khả năng sau khi hành sự rồi lại mặc quần áo cho người chết nữ. Nếu là vậy thì chắc hẳn hung thủ sẽ để lại rất nhiều dấu vết. Càng che lấp thì càng có nhiều động tác vô nghĩa, từ đó để lại càng nhiều manh mối. Tuy nhiên tình huống cụ thể thế nào thì phải mang về phòng giải phẫu khám nghiệm kỹ hơn mới biết được.”
“OK.” Phương Trấn Nhạc gật đầu, tiếp tục nghe sir Hứa tự thuật khám nghiệm sơ bộ.
Gia Di đứng bên phải cầm sổ tay, vốn tưởng rằng sẽ thấy hai đoạn dòng chảy hình ảnh có một bộ phận trùng điệp của hai nạn nhân, ví dụ như hung thủ giết chết người chết nam như thế nào rồi lại hành hạ người chết nữ… nhưng không ngờ lại bị kéo vào hai đoạn dòng chảy hình ảnh hoàn toàn không liên quan tới nhau.
[Hai người đàn ông đóng cửa sau của tiệm sửa xe rồi ngồi xuống đất uống rượu, hút thuốc. Sau khi say rượu, bỗng hung thủ nhắc đến chuyện nạn nhân vay tiền hung thủ chưa trả, trò chuyện một lúc dần dần cãi nhau, nạn nhân nợ tiền tức giận chỉ trích đối phương không nghĩa khí, chỉ có mấy đồng bạc lẻ mà cứ cằn nhằn suốt ngày, lúc mắng chửi lại càng không lựa lời, hung thủ cãi không lại bèn mò một chiếc búa sửa xe ở sau lưng rồi đập thật mạnh.]
Đôi khi sự cố ngoài ý muốn sẽ xảy ra trong những việc nhỏ nhặn thường gặp nhất.