Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1349 - Chương 1349 - Thiếu Gia Thật, Thiếu Gia Giả 3

Chương 1349 - Thiếu gia thật, thiếu gia giả 3
Chương 1349 - Thiếu gia thật, thiếu gia giả 3

Chương 1349: Thiếu gia thật, thiếu gia giả 3

“A, madam Dịch…” Lúc này vị khách đã nhận ra Dịch Gia Di, anh ta không ngờ mình lại được tận mắt chứng kiến thần thám Dịch bắt giữ hung thủ, kích động tựa lưng vào xe của mình, chỉ hận không có cái máy ảnh trên đỉnh đầu để chụp lại cảnh tượng madam phá án sắc bén: “Tên tôi là Trần Bách Minh.”

“Có danh thiếp không?” Gia Di hỏi tiếp.

“À, có.” Trần Bách Minh lập tức lấy ra danh thiếp của mình, đi đến trước mặt đối phương lễ phép đưa danh thiếp.

Gia Di gật đầu nhận lấy, nhìn lướt qua rồi đưa cho Tam Phúc: “Trần tiên sinh là nhân chứng có mặt tại hiện trường, tận mắt thấy Lưu Thiếu Cường thừa nhận hắn ta giết chết A Địch, khi cần thiết có lẽ chúng tôi sẽ mời Trần tiên sinh ra tòa làm chứng.”

“À, tôi sẵn lòng.” Trần Bách Minh lập tức bày tỏ thái độ.

“Cảm ơn.” Gia Di gật đầu với Trần Bách Minh, sau đó quay sang lạnh lùng nhìn Lưu Thiếu Cường: “Anh còn lời nào để nói?”

“Tôi… tôi không cố ý, madam… hu hu hu…” Cuối cùng tinh thần của Lưu Thiếu Cường hoàn toàn sụp đổ, muốn che mặt khóc, tiếc rằng hai tay của anh ta đang bị Kiều Trị và Lương Thư Nhạc khống chế nên không thể nhúc nhích, đành phải nghiêng đầu cố gắng vùi mặt vào vai mình: “Khi đó tôi uống rất say, A Địch vay tiền tôi không trả còn mắng tôi nữa… Cho nên lúc đó tôi hoàn toàn không biết mình đang làm gì, tiện tay sờ được cái bùa nên… nên đập cậu ta một cái, nào ngờ… nào ngờ cậu ta chết luôn, hu hu…”

“Dẫn anh ta sang bên kia lấy lời lai.” Gia Di chỉ vào căn phòng nhỏ đằng sau tiệm sửa xe.

Ông chủ đứng trước cửa phòng đang nhìn ngó chung quanh bỗng đối mặt với Gia Di, lập tức đi tới mời Gia Di một điếu thuốc: “Madam, có chuyện gì vậy?”

“Tôi không hút thuốc lá, cảm ơn.” Gia Di đẩy gói thuốc ra: “Cảnh sát phá án, ông chỉ cần phối hợp cung cấp phòng cho chúng tôi là được.”

“Không thành vấn đề, tôi kêu A Hồng pha ít trà cho các vị cảnh sát là được.” Ông chủ xoay người định đi kêu người.

“Không cần.” Gia Di ngăn cản ông ta.

Tam Phúc đã dẫn theo Lương Thư Nhạc và Kiều Trị áp giải Lưu Thiếu Cường vào phòng nhỏ đằng sau, bắt đầu thẩm vấn hung thủ.

Mấy người ngồi bên cửa sổ, mặc dù không nghe thấy tiếng nói chuyện nhưng vẫn thấy rõ từng động tác cử chỉ của họ, khách hàng Trần tiên sinh và ông chủ tiệm sửa xe đứng bên ngoài đều thấy rõ ràng rành mạch.

Cuối cùng Lưu Thiếu Cường ký tên vào tờ khai nhận tội, lập tức có hiệu lực.

Tam Phúc lại dẫn Lưu Thiếu Cường làm tái hiện hiện trường hung án, Gia Di mời những người không liên quan là Trần tiên sinh và ông chủ tiệm sửa xe ra ngoài, sau đó nhận danh thiếp của chủ tiệm sửa xe.

[10:12 AM]

Dịch Gia Di dẫn đội ngũ áp giải Lưu Thiếu Cường trở về sở cảnh sát, mời Diane của bộ phận giám định thu thập vân tay cho Lưu Thiếu Cường.

Gia Di đi đến trước phòng thẩm vấn, nhìn Lưu Thiếu Cường ngồi bên trong, sau đó quay đầu nói với Phương Trấn Nhạc vừa gấp rút trở về từ bộ phận giám định:

“Anh Nhạc, vụ án giết người ở tiệm sửa xe đã giải quyết.”

“…” Phương Trấn Nhạc ngẩng đầu nhìn đồng hồ, khi nhìn về phía Dịch Gia Di, anh mím môi, lông mày rủ xuống, con ngươi lập lòe, nhất thời không biết nên nói gì.

Gia Di quay đầu thấy những người khác đều đã vào phòng thẩm vấn, bèn nhanh chóng kéo tay anh: “Có khả năng Lưu Thiếu Cường từng gặp hung thủ của một vụ án khác, để em đi thấm vấn anh ta, anh chờ một lát.”

Cô thu tay lại ngẩng đầu nhìn đồng hồ, sau đó xoay người định vào phòng thẩm vấn.

Cô vẫn nhớ rõ lời nói của anh Nhạc, vụ án bắt cóc sẽ có khung thời gian, thâm nhập vào vụ án bắt cóc càng sớm, đột phá toàn bộ manh mối càng nhanh càng tốt, phải giành giật từng giây không thể ngừng lại.

Khi cô vừa xoay người, Phương Trấn Nhạc giữ tay cô, thiên ngôn vạn ngữ chỉ hóa thành một câu:

“Thập Nhất, cảm ơn em.”

Gia Di sửng sốt trong chốc lát rồi mỉm cười, nắm tay anh thật mạnh, sau đó thu tay lại đi vào phòng thẩm vấn.

Gia Di đi đến bên bàn thẩm vấn, ném một chồng tài liệu lên bàn, Lưu Thiếu Cường hoảng sợ giật mình.

Không chờ anh ta bình tĩnh lại, Gia Di đã lên tiếng:

“Người đàn ông từng bắt gặp anh vứt xác ở công viên Cửu Long đêm qua đi tới từ hướng nào? Mặc quần áo màu gì? Chiều cao bao nhiêu? Kiểu tóc như thế nào? Đặc điểm bề ngoài có những gì?"

Bình Luận (0)
Comment