Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1352 - Chương 1352 - Có Một Thứ Gọi Là “Hiệu Suất Của Tổ B” 3

Chương 1352 - Có một thứ gọi là “hiệu suất của tổ B” 3
Chương 1352 - Có một thứ gọi là “hiệu suất của tổ B” 3

Chương 1352: Có một thứ gọi là “hiệu suất của tổ B” 3

Phương pháp này dùng trong việc vẽ tranh chắc chắn sẽ có tác dụng rất lớn!

Ví dụ như hôm nay, đây là lần đầu tiên anh ta vẽ chân dung nghi phạm trong thời gian ngắn nhất, cũng hoàn thành suôn sẻ nhất kể từ khi làm họa sĩ chân dung đến nay!

“…” Gia Di vò đầu, không ngờ mình nói bậy bạ để hướng dẫn Lưu Thiếu Cường mà lại bị họa sĩ chân dung cho là “kỹ xảo đặc thù”, thật sự không phải…

Cô nhìn đồng hồ, 12:14.

“Sir Blake, hôm khác chúng ta lại hẹn gặp mặt trò chuyện chi tiết hơn được không? Nếu tôi có thể giúp một tay thì tôi rất sẵn lòng. Tuy nhiên hiện tại vụ án này rất cấp bách, tôi phải tranh thủ đi bắt nghi phạm.” Gia Di giũ bức tranh trong tay.

“Ừ, hôm khác hẹn gặp.” Blake sung sướng bắt tay với Dịch Gia Di, từ chối lời đề nghị đưa tiễn của cô, tự xách túi da rời đi.

[01:12 PM]

Dựa theo báo cáo giải phẫu thi thể người chết nữ của bác sĩ pháp y, Phương Trấn Nhạc dẫn theo Lưu Gia Minh và Gary tìm kiếm thân phận và tình huống cụ thể của người chết nữ, từ đó tìm được người bị tình nghi là hung thủ trong mạng lưới xã giao của cô ấy.

Còn Gia Di dẫn theo anh Tam Phúc, Lương Thư Nhạc và Kiều Trị, mỗi người cầm một bức tranh chân dung hung thủ đi đến khu dân cư theo phương hướng mà hung thủ chạy đến như lời khai của Lưu Thiếu Cường, tìm kiếm người quen biết chàng trai trong bức tranh.

Gia Di và Kiều Trị một tổ, anh Tam Phúc và Lương Thư Nhạc một tổ, nhanh chóng chia nhau hành động.

Kiều Trị vốn cho rằng phải vừa đi vừa hỏi, không ngờ Dịch Gia Di lại chạy thẳng tới một khu dân cư.

Trước cổng khu dân cư, cô đưa bức tranh cho bảo vệ cổng xem, hỏi ông ấy có biết người dân trong tranh không.

Kiều Trị chú ý tới Dịch Gia Di dùng từ “người dân” chứ không phải là “chàng trai trẻ”, cách dùng từ cam chịu nghi phạm chính là người dân sống trong khu vực này… cũng quá tuyệt vời!

Kiều Trị không nhịn được kính nể nhìn chị Thập Nhất. Cách nói này cũng giống như phương pháp dụ dỗ bằng ngôn ngữ khi thẩm vấn, cho đối phương cảm giác “người trong bức tranh này là người dân sống ở khu vực các ông”, vậy thì bảo vệ cổng nhất định sẽ phân biệt thật kỹ chứ không nhìn qua loa rồi trả lời không biết.

Bảo vệ cổng nhìn chằm chằm bức tranh thật lâu, vuốt cằm suy tư rồi lại ghé sát vào nhìn thật kỹ.

Trùng hợp lúc này có một bà cụ vừa đi chợ về, bảo vệ cổng lập tức kêu bà cụ xin giúp đỡ: “Thím Quyên, thím nhìn xem người này có giống cậu thanh niên sống cùng tòa nhà với thím không? Chính là cậu trai cứ ôm đàn ghi-ta ca hát trong nhà rồi bị người ta phàn nàn ấy…”

“Để tôi nhìn xem.” Thím Quyên đang xách túi đồ ăn trông có vẻ rất vất vả, nhưng nghe thấy có người hỏi mình thì lập tức tỉnh táo tinh thần, sáp lại gần híp mắt quan sát thật kỹ, chẳng mấy chốc đã thấy bà ấy khẳng định: “Chính là cậu ta, trông rất đẹp trai, chẳng qua không chịu làm ăn đàng hoàng gì cả, suốt ngày gây ồn ào khắp nơi, bác Lâm sống trên lầu nhà cậu ta chỉ hận không thể gõ cửa nhà cậu ta mỗi ngày…”

“!” Kiều Trị kinh hãi đến mức nghẹn họng vì hiệu suất này. Đang cảm thán chị Thập Nhất tìm được nghi phạm quá nhanh, thầm nghĩ bây giờ nịnh bợ thì có hợp thời hay không, đã thấy Dịch Gia Di quay đầu nghiêm túc nhìn mình, trầm giọng hỏi:

“Cậu sẵn sàng chưa?”

Lúc đặt câu hỏi, Gia Di vươn tay vuốt ve khẩu súng đeo bên hông.

Thấy động tác của cô, Kiều Trị lập tức dẹp hết những suy nghĩ vớ vẩn trong đầu, cũng nghiêm mặt ưỡn ngực, trầm giọng đáp: “Đã sẵn sàng, madam!”

Gia Di gật đầu, thở hắt ra một hơi. Cô kêu Kiều Trị xách đồ hộ thím Quyên, sau đó nhờ thím Quyên dẫn đường, đi thẳng đến tòa nhà nơi nghi phạm cư trú.

Sau khi hỏi rõ ràng số tầng và số phòng của nghi phạm, Gia Di lập tức dẫn Kiều Trị đi thang máy lên lầu, thẳng tới cửa nhà nghi phạm.

Thím Quyên là chủ tịch ủy ban của tòa chung cư này, lập tức xung phong gõ cửa giúp họ, còn biết diễn kịch vừa gõ cửa vừa lải nhải: “Ôi chao, sao không trả phí đúng hạn thế hả? Cứ tiếp tục kiểu này thì cúp hết điện nước đấy nhé…”

Tiếng kêu của bà ấy to đến mức chẳng những người dân sống trong căn hộ bị gõ cửa nghe thấy mà cả những hộ gia đình cùng tầng cũng sẽ nghe thấy.

Bình Luận (0)
Comment