Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 136 - Chương 136 - Chị Ta Cũng Cần Thể Diện Chứ!

Chương 136 - Chị ta cũng cần thể diện chứ!
Chương 136 - Chị ta cũng cần thể diện chứ!

Chương 136: Chị ta cũng cần thể diện chứ!

Nhưng lần nào chị ta cũng sẽ cảm thấy tức giận, bản thân mình là một giám sát lại không hề có một tí uy phong gì cả, nhưng anh cũng không thể luôn dùng loại ánh mắt đó để nhìn chị ta được!

Chị ta cũng cần thể diện chứ!

Hơn nữa anh có biết chị ta vì anh mà gánh bao nhiêu áp lực, gánh bao nhiêu chuyện không?

“Dịch Gia Di đó, cậu đừng để cô ấy làm loạn nữa, vừa mới bắt đầu làm nghề này, tinh thần trọng nghĩa mạnh, có chút thành tích lại rất có động lực nên cũng rất dễ bốc đồng, một khi gặp khó khăn có khả năng sẽ hoàn toàn bị dập tắt, vẫn nên để mắt một chút, cho cô ấy nhìn thấy, học hỏi và nhận biết nhiều hơn, cứ từ từ mà làm.”

Khưu Tố San vừa không tin lời Dịch Gia Di nói chàng trai đại lục là người trong sạch, vừa lo lắng lỡ như cuối cùng chứng minh chàng trai đại lục là hung thủ vậy Dịch Gia Di tin lầm người rồi, phải gánh chịu đả kích hai tầng từ công việc và tình cảm sẽ không gượng dậy nổi.

Nói đến cùng, con nít cũng chỉ là con nít, hiểu được cái gì? Đứa trẻ làm sai đều là do người lớn chưa dạy tốt!

Kết luận chính là đều tại tên Phương Trấn Nhạc này quá hồ đồ!

Thấy anh vẫn không có ý định nói bất cứ lời nào, cơn giận của Khưu Tố San càng lên cao hơn, tiếp tục dạy dỗ: “Loại hăng hái của nghé con mới sinh này đừng để cô ấy quá mức nhập tâm vào, phải để cô ấy nhận biết thế giới hiện thực một cách lý trí.

Có khả năng sẽ xuất hiện tình huống cô ấy giúp người bị hại phá án, nhưng đối phương vẫn luôn lừa cô ấy, lợi dụng cô ấy.

Trường hợp của chú Cửu không phải còn bày ngay ra đấy sao, cậu cũng không muốn một hạt giống rất có năng lực phân tích, thiên phú rất tốt đang yên đang lành cuối cùng lại biến thành hận đời đúng chứ?

Còn nữa, bây giờ cô ấy theo cậu, vẫn luôn dựa vào những thứ mà cậu đã điều tra sẵn và những manh mối đã tìm ra để phát hiện ra một vài chứng cứ quan trọng đủ để phá án, như thế cũng không thể chứng minh được cô ấy vô cùng lợi hại.

Tương lai cũng sẽ gặp phải tình huống cho dù có cố gắng cỡ nào cũng không có cách nào phá được án, đừng vì lên báo được khen, được người bên cạnh khen là thật sự cho rằng mình đã không gì không biết rồi.”

Khưu Tố San vò đầu với vẻ bực bội, trừng mắt nhìn anh:

“Một hạt giống như Dịch Gia Di rất hiếm có, chúng ta phải bảo vệ loại nhiệt huyết và chân thành này, tránh cho sau này cô ấy gặp khó khăn thế giới quan sẽ sụp đổ, sau đó chán nản đến mức không thể gượng dậy nổi nữa.

Cậu phải bảo vệ cô ấy cho tốt, nói cho cô ấy biết phải chuẩn bị sẵn sàng tâm lý không thể phá được vụ án này, cũng phải chuẩn bị sẵn sàng đối diện với sự thật chàng trai đại lục chính là hung thủ, phải nghỉ ngơi, phải thả lỏng, phải chấp nhận thế giới này có rất nhiều chuyện không thể tránh được.

Không thể ngông cuồng cảm thấy thứ mà mình nhìn thấy và nghĩ đến chắc chắn là sự thật.

Không thể điều tra án theo kiểu vào trước là chủ đó, cũng không thể kết luận lung tung khi chưa có bằng chứng gì cả, đều do cậu…”

Khưu Tố San tức điên lên, cắn răng nhìn chằm chằm vào anh một lúc mới hạ quyết tâm: “Hay là cậu để tâm đến nhiều hơn và dạy dỗ cho tốt đi, bằng không cậu đưa Dịch Gia Di cho tôi hướng dẫn.”

Khưu Tố San trừng mắt nhìn Phương Trấn Nhạc, hai người giằng co một lúc, anh mới thở dài nói: “Madam, sao chị nói cứ như súng liên thanh thế? Có cho người khác nói không?”

“Cậu có lời gì sao? Thế cậu nói đi.” Khưu Tố San gần như muốn giậm chân.

Tuy rằng ngoài miệng chị ta hung dữ với anh nhưng trong xương cốt lại thật sự ỷ lại vào người này.

Dù Phương Trấn Nhạc ngông cuồng nhưng xưa nay phá án và làm việc đều làm vô cùng tốt, song, anh có thể như thế cũng không có nghĩa người khác cũng có thể như vậy.

Anh không thể mang mình ra để làm bản gốc đi dạy Dịch Gia Di được.

“Vụ án có đột phá, án chặt xác ở đường Ferry xin được gộp chung với án vứt xác ở công viên đường Lạc Quần, bộ phận giám định và bên pháp y đã cung cấp các đánh giá có xác suất cao ủng hộ hai vụ án được hợp nhất, madam duyệt một cái, ký tên rồi báo cáo lại đi.” Phương Trấn Nhạc vò mái tóc ngắn của mình với vẻ bất đắc dĩ, nhíu mày nói: “Trút giận xong chưa? Chị cũng trưởng thành một chút và bình tĩnh chút đi.”

“…” Khưu Tố San bị Phương Trấn Nhạc phê bình cũng mặc kệ hết, kinh ngạc nói: “Gộp chung án sao?”

Bình Luận (0)
Comment