Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1360 - Chương 1360 - Vết Sẹo Cũ 3

Chương 1360 - Vết sẹo cũ 3
Chương 1360 - Vết sẹo cũ 3

Chương 1360: Vết sẹo cũ 3

“Ba ngày…” Dylan không nhịn được lau mặt lần nữa.

“Tình trạng của người nhà đứa bé bị bắt cóc cùng Lê Trạch Mân thế nào rồi? Đã khống chế ổn định chưa?” Gia Di bỗng lên tiếng.

Ánh mắt của tất cả mọi người đổ dồn về phía cô. Tranh thủ lúc cô nói chuyện, Phương Trấn Nhạc cầm một chai nước khoáng trên bàn nốc một ngụm, sau đó cũng quay sang nhìn cô.

“Bọn cướp chỉ cần bắt cóc Lê tiểu thiếu gia của gia đình giàu có, còn một đứa bé khác gia cảnh không giàu có thì hoàn toàn không vớt được mấy đồng bạc. So với việc đòi tiền chuộc cả hai gia đình để rồi rước lấy phiền toái dư thừa, chi bằng bỏ qua Triệu Quỳnh Huy không có giá trị cao, chỉ giao thiệp với tỷ phú Lê để đòi tiền chuộc là được.” Gia Di phát biểu.

“Đúng vậy, chúng tôi cũng nghĩ tới điều này. Rất có khả năng Triệu Quỳnh Huy sẽ bị bỏ qua…” Dylan gật đầu, hít thở thật sâu rồi trả lời:

“Cảm xúc của Triệu Thanh coi như ổn định, dù sao anh ta vẫn chưa nhận được điện thoại của bọn bắt cóc, không ai biết rốt cuộc tình huống là thế nào.”

“Ban đầu anh ta vẫn giấu diếm Triệu phu nhân chuyện này. Nhưng sau khi Lê tiên sinh nhận được điện thoại của bọn bắt cóc, Triệu Thanh cũng gọi điện cho vợ mình để thông báo tình trạng của con trai. Dù sao thì nói dối con trai mình ngủ ở nhà họ Lê một lần còn được, nhưng hai đêm liên tiếp không về nhà, bất cứ ai cũng sẽ cảm thấy khác thường…”

“Lúc nhận được điện thoại, Triệu phu nhân đang tham gia công tác cứu viện một vụ tông xe liên hoàn trên cầu vượt. Vóc dáng của cô ấy thuộc loại nhỏ nhắn nên có thể chui vào xe giúp người bị thương tháo dây an toàn, tiến hành cấp cứu sơ bộ… Vừa chui ra khỏi xe đã nhận được điện thoại của chồng cô ấy…”

Dylan thở dài một hơi rồi mới nói tiếp:

“Triệu phu nhân mặc đồng phục lao động dính đầy máu lái xe chạy đến biệt thự của tỷ phú Lê trên núi Thái Bình, có lẽ bây giờ cũng sắp đến nơi rồi. Người của chúng tôi sẽ cố gắng trấn an Triệu phu nhân, nếu cần thiết thì ba ngày kế tiếp sẽ để vợ chồng Triệu Thanh ở lại biệt thự của tỷ phú Lê, tránh tiếp xúc với người khác dẫn đến sự cố nằm ngoài tầm kiểm soát.”

Khi mọi người đã thảo luận xong, Phương Trấn Nhạc bỗng đề nghị:

“Nhà tôi cách biệt thự của tỷ phú Lê không xa cho lắm, có thể đặt địa điểm quan sát ở nhà tôi.”

Bạch Mi Ưng Vương lập tức quyết định thiết lập một bộ chỉ huy loại nhỏ trong biệt thự của Phương Trấn Nhạc, phái ba thám tử phụ trách nghe trộm và trinh sát đi cùng để tiện cho việc giám thị tình huống chung quanh biệt thự của tỷ phú Lê, tìm kiếm đôi mắt đang theo dõi gia đình tỷ phú Lê của bọn bắt cóc.

Bởi vì “hoàng tử hạnh phúc” của Gia Di đã từng được lên báo chí nhiều lần nên cô dứt khoát gửi xe trong gara của trụ sở chính O ký, chuyển sang ngồi xe Jeep của anh Nhạc.

Sau khi đến biệt thự của Phương Trấn Nhạc, ba thám tử của O ký lập tức triển khai các loại thiết bị chuyên nghiệp, trưng dụng phòng khách tầng một làm văn phòng tạm thời.

Thân là chủ nhân, Phương Trấn Nhạc thu xếp phòng nghỉ cho ba người.

Gia Di quay đầu thấy ba thám tử đang cặm cụi làm việc, bèn tranh thủ khoảng thời gian này đi theo Phương Trấn Nhạc lên lầu. Lúc rẽ vào hành lang sẽ không bị người khác nhìn thấy, cô kéo cổ tay Phương Trấn Nhạc.

Phương Trấn Nhạc cũng cầm tay cô theo phản xạ, dừng chân quay đầu nhìn cô. Gia Di lại lướt qua anh, kéo anh chạy vào căn phòng mà cô hay ngủ lại mỗi khi đến đây, sau đó đóng sầm cửa phòng.

Gia Di tựa lưng vào ván cửa, thấy Phương Trấn Nhạc quay đầu đối mặt với mình, bèn chìa hai tay trước mặt anh.

Phương Trấn Nhạc không nói một lời, đến gần cô một bước, đặt hai bàn tay của mình vào lòng bàn nho nhỏ của cô đúng như cô mong muốn, sau đó cụp mi nhìn cô, chờ cô nói chuyện.

“Anh Nhạc, hai mươi năm trước đã từng xảy ra chuyện gì?” Gia Di kéo anh lại gần mình, đôi mắt bình tĩnh nhìn thẳng vào đáy mắt của anh.

Nỗi đau thầm kín trong quá khứ, sẽ luôn khiến những người đắm chìm trong đó khó có thể mở lời.

Vậy thì hãy để cô chủ động đào móc nó lên.

Phương Trấn Nhạc cúi đầu nhìn cô, bỗng cảm thấy bức tường được xây dựng trong lòng mình như bị thứ gì đó đập vỡ ―― hình như là một chiếc búa tạ bốc cháy hừng hực.

Cô gái tràn đầy dũng cảm này, cô ấy biết mình muốn cái gì, đang làm gì, vừa kiên cường vừa mạnh mẽ.

Bình Luận (0)
Comment