Chương 1366: Madam Dịch, cảm ơn sự gia nhập của cô 3
“Why?” Dylan ngây người.
“Lê tiên sinh nói muốn nghe giọng bọn trẻ, bị bọn bắt cóc từ chối.”
“Khi Lê tiên sinh nói rằng muốn chuộc hết cả hai đứa trẻ, bọn bắt cóc không nói một trong hai đứa đã ‘bị knock-out’ mà nhanh chóng tăng giá tiền ngay lập tức.”
“Đây là phản ứng đầu tiên của bọn bắt cóc, nói cách khác chắc chắn bọn trẻ vẫn còn sống.”
“Vậy thì tại sao bọn bắt cóc vẫn yêu cầu chờ đến ngày mai gọi điện thoại thêm lần nữa rồi mới cho Lê tiên sinh nghe thấy giọng nói của bọn trẻ?”
“Phải biết rằng hiện tại bọn bắt cóc gọi thêm một cú điện thoại, làm càng nhiều thì càng có nguy cơ bại lộ…”
Gia Di nghiêm túc chải chuốt logic.
Nếu Triệu Quỳnh Huy đã bị lộ thì rất có khả năng đã bị coi như quân cờ vứt đi, bị xử lý.
Chung quy đã hơn ba mươi giờ trôi qua kể từ khi bị bắt cóc (đứa trẻ bị bắt cóc vào khoảng 17:00 chiều ngày 11 tháng 1).
Nếu suy tính thời gian bọn bắt cóc gọi cuộc điện thoại đầu tiên là thời gian chúng vừa ép hỏi được số điện thoại của nhà họ Lê, mà người biết được số điện thoại của nhà họ Lê, theo lý thuyết chính là Lê Trạch Mân, một đứa trẻ khác không biết số điện thoại tất nhiên chính là Triệu Quỳnh Huy.
Đại khái có thể suy luận được:
[Thời gian gọi cuộc gọi đầu tiên] = [Thời gian biết được đứa trẻ nào là Lê Trạch Mân].
[Thời gian gọi cuộc gọi đầu tiên] = [16:19 ngày 12 tháng 1].
Mà hiện tại đã là rạng sáng ngày 13, cách 8-9 tiếng đồng hồ kể từ khi [bọn bắt cóc biết được Triệu Quỳnh Huy không có tác dụng].
Trong vòng 8-9 giờ đó, bọn bắt cóc có đủ thời gian để xử lý một đứa trẻ vô dụng, giết chết, vứt xác, chôn xác đều đủ.
Nhưng khi nghe thấy tỷ phú Lê muốn chuộc lại cả hai đứa trẻ, bọn bắt cóc lại không hề chần chờ, phản ứng theo bản năng này có thể thể hiện tình huống chân thật nhất.
Mặc dù không biết trong vòng ba mươi mấy giờ đồng hồ này, hai đứa bé và bọn bắt cóc rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng trên cơ bản có thể xác định:
Triệu Quỳnh Huy “vô dụng” vẫn còn sống.
Nếu hai đứa bé vẫn còn sống thì tại sao bọn bắt cóc lại chờ đến ngày mai, chứ không phải là hiện tại cho Lê tiên sinh nghe giọng nói của chúng?
Mặc dù Gia Di cảm thấy không thực tế cho lắm, nhưng vẫn có một giả thiết: có khi nào bọn bắt cóc vẫn không phân biệt được đứa nào là Lê Trạch Mân không?
Ví dụ như cả hai đứa bé đều trùng hợp biết số điện thoại của tỷ phú Lê thì sao? Nói không chừng để tiện cho đứa con liên lạc với vợ mình, Triệu Thanh có nói cho đứa con biết số điện thoại của nhà họ Lê thì sao?
Lý do có khả năng khiến bọn bắt cóc từ chối yêu cầu được nghe giọng đứa bé của tỷ phú Lê…
Bởi vì bọn bắt cóc không biết nên cho đứa bé nào nói chuyện.
Điều này rất mất mặt, sẽ khiến bọn bắt cóc cảm thấy phẫn nộ và xấu hổ, thậm chí sợ hãi tỷ phú Lê coi thường chúng, không sợ hãi chúng.
Nhưng cho dù thật sự có khả năng này thì khi tỷ phú Lê nói rõ sẽ chuộc cả hai đứa trẻ, bọn bắt cóc cũng nên dỡ bỏ gánh nặng tâm lý này.
Bởi vì bọn bắt cóc có thể cho hai đứa bé thay phiên nhau nói chuyện với tỷ phú Lê, không cần phân biệt rõ đứa bé nào là Lê Trạch Mân.
“… Vậy thì bọn bắt cóc từ chối cho tỷ phú Lê lắng nghe giọng nói của đứa bé, cứ phải chờ đến mai mới tìm một thời gian gọi điện thoại cho tỷ phú Lê, chỉ có một khả năng, đó là bọn trẻ không ở bên cạnh người gọi điện thoại.”
“Sau khi có suy đoán này, chúng ta có thể rút ra kết luận ‘có lẽ bọn bắt cóc gọi điện thoại không lái xe van đến đó’.”
Sau khi chải chuốt suy nghĩ, Gia Di lập tức phân tích rõ ràng cho Dylan.
“…” Thuận theo ý nghĩ của Gia Di, đầu óc Dylan nhanh chóng vận chuyển, cuối cùng chậc lưỡi một tiếng: “Hiểu rồi, tôi sẽ kêu mọi người chú ý tất cả những chiếc xe khả nghi.”
“Vất vả.” Gia Di thở phào nhẹ nhõm.
“Cảnh sát Dịch, cảm ơn sự gia nhập của các cô.” Trước khi cúp máy, Dylan nói một câu từ tận đáy lòng.