Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1368 - Chương 1368 - Giả Dối 2

Chương 1368 - Giả dối 2
Chương 1368 - Giả dối 2

Chương 1368: Giả dối 2

“Nếu chúng ta có thể lợi dụng ánh mắt này thì sao?” Phương Trấn Nhạc hơi cau mày, thấp thoáng nảy sinh một ít ý tưởng.

“Ý anh Nhạc là truyền tin tức cho kẻ theo dõi này, chứ không phải là truyền cho bọn bắt cóc… Châm ngòi quan hệ giữa kẻ theo dõi với mấy tên bắt cóc kia ư?” Gia Di ngồi thẳng lưng. Anh vừa nói như vậy, cô bỗng hết buồn ngủ.

“Ví dụ như truyền lại thông tin đầu sỏ của bọn bắt cóc nắm giữ toàn bộ cục diện, sau khi lấy được tiền rất có khả năng sẽ không chia tiền cho những người khác mà bỏ trốn một mình… Hoặc là… truyền lại thông tin kẻ ở lại đây theo dõi rất có khả năng trở thành tên bắt cóc duy nhất bị cảnh sát bắt giữ. Vì phá án, có lẽ cảnh sát sẽ đổ hết toàn bộ tội ác lên đầu hắn ta để hắn ta gánh tội thay những tên còn lại.” Phương Trấn Nhạc vừa động não vừa nói.

“Nhưng phải làm cách nào mới khiến kẻ theo dõi này nảy sinh ý định đi gặp những tên khác nhỉ?” Gia Di cảm thấy châm ngòi cũng rất khả thi, nhưng lỡ kết quả của việc châm ngòi khiến tên này muốn rời khỏi đội ngũ, chứ không phải là muốn dẫn cảnh sát đi tìm bọn bắt cóc hoặc nơi bọn trẻ bị giam cầm thì nên làm sao bây giờ?

Phương Trấn Nhạc cau mày, vừa bóp cằm vừa trầm tư.

Gia Di cũng suy tư, tay cầm bút lông vô thức viết lung tung. Bởi vì logic đã hoàn toàn chiếm lĩnh đầu óc của cô nên không nhận thấy mình đang bôi mực lên móng tay của mình.

Đêm khuya, khắp nơi yên ắng, chỉ có tiếng nước và một số động tĩnh không rõ nguồn gốc.

Hai đứa bé chỉ được uống ít nước, một ngày một đêm không ăn cơm, đã sớm đói đến mức hoa cả mắt, kề sát bên nhau sưởi ấm, lúc ngủ lúc bừng tỉnh, bất kể là đứa nào bất chợt khóc mấy tiếng, đứa còn lại sẽ ra sức ôm nó, liên tục an ủi bên tai đối phương.

“Chúng ta thật sự không thể cầu cứu sao?” Triệu Quỳnh Huy nhỏ giọng hỏi bên tai Lê Trạch Mân.

“Lúc trước chúng ta không trốn được, chỉ bị đánh một trận mà thôi. Nếu chúng ta không nghe lời thì bọn bắt cóc sẽ giết chúng ta. Hồi trước cha tớ đã tìm người chuyên môn dạy cho anh chị em bọn tớ, cậu cứ tin tớ đi, phải ngoan một chút. Tình huống như bây giờ chúng ta cầu cứu cũng vô ích, chúng ta chỉ cần bảo đảm sống sót, không bị giết là được. Những chuyện khác cứ để người lớn làm.” Thân thể Lê Trạch Mân rất khó chịu, cậu bé chưa bao giờ ở một nơi vừa bẩn vừa hôi vừa ẩm ướt vừa lạnh lẽo vừa tối tăm như thế này. Bây giờ cậu chẳng những sợ hãi mà còn cảm thấy ngứa ngáy cả người, đau bụng đau đầu.

May mà có A Huy bên cạnh. Mặc dù A Huy vừa chậm tiêu vừa hỏi rất nhiều, nhưng lúc này có một người chịu phối hợp với cậu, ở bên cạnh cậu đã là tốt lắm rồi.

Mặc dù cậu không khóc cùng A Huy, nhưng vẫn ra sức ôm chặt A Huy. Nhiệt độ cơ thể của đối phương có thể giúp cậu kìm nén sự run rẩy và xúc động muốn khóc.

Cậu cũng rất nhớ mẹ, rất đói bụng, rất sợ chết…

Nơi xa, trong căn nhà nhỏ gần biển nhất mặc dù đã tắt hết đèn của các phòng, nhưng vẫn có một chiếc đèn nhỏ được bật sáng.

Lâm Nhất Bá nghe A Hoành gọi điện thoại nói rằng đã gọi điện đàm phán với Lê tiên sinh, nhắc đến Lê tiên sinh yêu cầu chuộc cả hai đứa bé, bèn đứng dậy nói với lão Kim Ngư:

“Hai đứa nhóc kia vẫn thành thật ở yên trong nhà nổi chứ?”

“Đúng vậy, không ồn ào cũng không quậy phá.” Lão Kim Ngư trả lời.

“Xác định được đứa nào là Lê thiếu gia thì giết đứa còn lại.” Lâm Nhất Bá mặc dù có khuôn mặt hòa thuận, nhưng lời nói lại cực kỳ cay nghiệt.

“Chẳng phải tỷ phú Lê đã nói là đồng ý chuộc cả hai đứa à?” Lão Kim Ngư không nén nổi kinh ngạc.

“Sau cùng chúng ta chỉ thả một đứa, nhưng có thể nhận tiền chuộc cả hai đứa.” Thấy đối phương vẫn còn khó hiểu, cho rằng mình không giết người vô nghĩa, Lâm Nhất Bá đành phải giải thích rõ ràng:

“Có biết chúng ta làm nghề bắt cóc thì khó nhất là giai đoạn nào không?”

“Tìm hiểu mục tiêu nhân vật và quá trình bắt người?” Lão Kim Ngư xoa trán, tùy ý suy đoán.

“Không, là lấy tiền.” Lâm Nhất Bá lắc đầu: “Đến lúc đó cảnh sát sẽ bày ra thiên la địa võng ở đó chờ chúng ta, có chắp cánh cũng không bay được. Lúc trước chúng ta từng thành công mấy lần, đó là vì xác định đối phương không báo cảnh sát nên mới thuận lợi lấy được tiền.”

Bình Luận (0)
Comment