Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 138 - Chương 138 - Yên Tâm

Chương 138 - Yên tâm
Chương 138 - Yên tâm

Chương 138: Yên tâm

Các thám tử trước đây vẫn luôn kiêu ngạo và đắc ý nhưng vào trong văn phòng tổ B lại trở nên ngoan ngoãn, liếc mắt nhìn tổ trưởng Phương Trấn Nhạc đứng ở cửa như tháp sắt, lại thành thật kéo cái ghế ngồi ở hàng sau, cũng không dám phun ra một câu vô nghĩa nào cả.

Khưu Tố San cũng thò đầu vào trong văn phòng, chỉ thấy lão thần Lâm Vượng Cửu đang đứng bên cạnh bảng trắng trông khá có khí thế.

Mấy người Lưu Gia Minh cũng vắt chéo chân, thể hiện ra oai phong của đám rắn độc.

Chị ta cười khà khà, tâm trạng đã sớm tốt lên, đứng ở bên cạnh Phương Trấn Nhạc không nhịn được mà khen với vẻ đắc ý: “Patrick đúng là giỏi quá, vụ án này đi theo cậu sẽ tiến triển nhanh vùn vụt thôi.

Ôi, tổ trưởng Du, vụ thảm sát ở King’s Park cũng là sir Phương tiếp tay, Tiểu Thập Nhất của chúng tôi nghi ngờ có khả năng có hai người bị hại nên vụ án mới tìm được điểm đột phá mới, cũng coi như là giúp các anh giải quyết xong án tồn đọng, bữa cơm lần trước của anh chúng tôi vẫn chưa được ăn đâu, nếu như lần này có thể phá án, anh cũng phải khao một bữa thịnh soạn đấy.”

“Tôi sẽ bảo giám sát Chương của chúng tôi mời.” Du Triệu Hoa cười ngại ngùng, cho dù vụ án có cơ hội được phá khiến anh ta rất vui vẻ, nhưng cũng bị mỉa mai, ít nhiều cũng sẽ mất thể diện.

Anh ta xoa mũi, thấy toàn bộ người tổ B đều đang nhìn mình cũng do dự một lúc, cuối cùng vẫn cười gượng hai tiếng, khen ngợi Dịch Gia Di: “Đúng là phải cảm ơn toàn bộ thám tử tổ B, có mọi người cần cù chăm chỉ điều tra phá án nên mới có thể phá được vụ án.

Sir Phương lợi hại, đã từng cầm còi bạc ở trường cảnh sát, có cái nhìn đại cục, làm việc đáng tin, đầu óc thông minh, có chuyện gì cũng có thể đưa ra quan điểm rõ ràng, chưa từng bỏ qua bất cứ manh mối nào…

Gia Di cũng rất tuyệt vời, có năng lực phân tích, có khả năng quan sát, tư duy nhạy bén, có thể phát hiện ra điểm mù từ các dấu vết để lại, là nữ trung hào kiệt.”

Nghe anh ta thuận miệng khen rất ổn áp, các thám tử tổ B mới gật đầu, miễn cưỡng bỏ qua cho anh ta.

Khưu Tố San khoanh tay nhìn cảnh này đột nhiên bật cười haha, ngược lại còn đắc ý hơn cả đám người Phương Trấn Nhạc.

Lúc này bất chợt chuông điện thoại trong văn phòng sau lưng chị ta vang lên, cả ngày liền nghe điện thoại khiến mặt mày chị ta đau khổ, nhưng lần này lại trông như đang đợi điện thoại đến mức nôn nóng sốt ruột.

Chị ta quay đầu nói với Phương Trấn Nhạc: “Chắc là sir Hoàng lại tơi dạy dỗ tôi, yêu cầu tôi phá án nhanh nhất có thể đây mà.”

Khưu Tố San đối diện tầm nhìn với Phương Trấn Nhạc, dùng sức vỗ vào ngực mình, ôm hết mọi việc: “Yên tâm, người bên trên cứ để tôi lo, cậu cứ yên tâm làm việc là được, cố lên nhé Patrick.”

Nói xong, chị ta còn vui vẻ vỗ lên vai Phương Trấn Nhạc.

Định quay người về nghe máy thì đột nhiên lại nghĩ đến một chuyện rất quan trọng nên lại sải bước đi đến cửa văn phòng tổ B, vung nắm đấm phải với Dịch Gia Di đang chia trà chiều cho mọi người, lớn tiếng nói: “Dịch Gia Di, Patrick nói cô siêu giỏi! Đợt này nhiều lần lập được kỳ công, rất lợi hại, cố lên! Cuối tháng này sẽ giúp cô xin tiền thưởng anh dũng!”

Chuông điện thoại trong văn phòng sau lưng chị ta đã sắp rung bật lên tận nóc nhà rồi, toàn bộ thám tử tổ B nôn nóng thay chị ta: “Madam, mau đi nghe điện thoại đi….”

Khưu Tố San cười ha ha, cuối cùng cũng quay người chạy về văn phòng, bước chân vòng qua bàn làm việc như bay, thả người lên cái ghế làm việc thoải mái rồi mới từ từ cầm ống nghe đã vang nửa ngày lên.

“Alo, văn phòng giám sát tổ trọng án B xin nghe.” Giọng nói đều lộ ra vẻ đắc ý.

Du Triệu Hoa nhìn madam mà buồn cười, rồi lại nhìn Dịch Gia Di bé nhỏ ở trong văn phòng tổ B này được khen mà đỏ mặt tưng bừng.

Rõ ràng lúc phá án anh dũng và thông minh như thế, nhưng cứ cố tình lại có dáng vẻ cô gái nhỏ ngại ngùng xấu hổ này, chậc, sao tổ A bọn họ không có nữ thám tử phúc tinh vừa mạnh vừa xinh vừa khiến người yêu mến như vậy chứ?

Sau này cũng phải tìm trong các thám tử rồi vớt một người qua mới được, tổ A bọn họ dương thịnh âm suy rất nghiêm trọng.

“Sir Phương, madam của các cậu thật sự không tồi, vừa khen cậu vừa khen Dịch Gia Di, thật đúng là trong tổ thân như người một nhà.” Du Triệu Hoa không nhịn được mà ngưỡng mộ.

Phương Trấn Nhạc nghĩ đến bộ dáng tâm trạng sụp đổ của cô gái vừa rồi đó mà lắc đầu bất đắc dĩ.

Không để bọn họ nhìn thấy cô gái đó phát điên đương nhiên đều sẽ khen tốt rồi.

Anh giúp madam đóng cửa, dẫn những người khác trở về văn phòng lớn của tổ B.

“Được rồi được rồi, họp thôi.” Phương Trấn Nhạc đứng bên cạnh bảng trắng vung tay.

Nên khoe cũng đã khoe, nên kiêu ngạo cũng đã kiêu ngạo, nên châm biếm cũng đã châm biếm xong, các thám tử tổ B đều vô cùng hài lòng thỏa chí, cũng đã đến lúc trở về làm việc rồi.

Bình Luận (0)
Comment