Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 139 - Chương 139 - Đúng Là Ác Quỷ! 1

Chương 139 - Đúng là ác quỷ! 1
Chương 139 - Đúng là ác quỷ! 1

Chương 139: Đúng là ác quỷ! 1

Phương Trấn Nhạc duỗi tay kéo một cái ghế đặt ở hàng đầu tiên trước bảng trắng, gọi Tiểu Thập Nhất ngồi ở hàng cuối cùng: “Qua đây, ngồi ở đây.”

Dịch Gia Di sững sờ, trước đây đó là chỗ của đội trưởng hoặc là trưởng bối như tổ trưởng Phương và chú Cửu ngồi, sao cô có thể không biết xấu hổ mà ngồi đằng trước được?

Nhưng Phương Trấn Nhạc kiên trì, cô cũng chỉ đành bỏ qua ngại ngùng mà đi tới, ngoan ngoãn ngồi lên cái ghế đầu tiên đó, mông hơi xê dịch, vẫn quay đầu nhìn Du Triệu Hoa với vẻ hơi bất an.

“Không sao, tôi đứng đây nghe là được, ngồi quá lâu thấy tê chân, không đứng một lúc hai chân sẽ cứng ngắc.” Du Triệu Hoa nói một cách vô cùng khách sáo.

Thám tử trong tổ anh ta nhìn thấy một màn này lại chỉ cảm thấy kinh ngạc…

Gì đây trời? Sir Du cũng có lúc dễ nói chuyện như vậy sao?

Nhưng công thần ngồi hàng đầu, không ai được phản đối.

Trong hơn một tiếng tiếp theo, đôi bên chia sẻ toàn bộ manh mối hiện có trong vụ án cho nhau nghe.

“… Căn cứ theo toàn bộ manh mối liên quan đến vụ án vứt thi thể ở công viên đường Lạc Quần mà tổ A cung cấp, trên cơ bản chúng ta có thể suy đoán ra hai vụ án này đều cùng một hung thủ.” Phương Trấn Nhạc đứng trước bảng trắng, nhìn những con chữ gần như viết kín hết bên trên, bắt đầu dùng bút màu để xâu chuỗi và lọc manh mối.

“Tôi đồng ý.” Du Triệu Hoa gật đầu, cuộc thảo luận của bọn họ đã vô cùng đầy đủ rồi.

Phương Trấn Nhạc trải một tấm bản đồ ra, bắt đầu đánh dấu bên trên: “Đây là địa điểm phát hiện ra thi thể trong vụ phân thây của chúng tôi, có thể tạm thời xác định là nơi vứt xác cuối cùng.”

Sau đó anh lại đánh dấu những địa điểm phát hiện ra các khối thi thể khác khi tìm kiếm thi thể trong mấy ngày này của bọn họ, sau khi khoanh vài vòng tròn, anh quay đầu hỏi: “Mọi người có phát hiện ra gì không?”

“Địa điểm ném thi thể dần di chuyển về hướng bắc.” Du Triệu Hoa trở thành người phối hợp ăn ý nhất cũng là học sinh giỏi nhất của sir Phương sau khi hai tổ hợp tác, luôn là người đầu tiên giành trả lời.

“Không sai, còn gì nữa?” Phương Trấn Nhạc lại kiên nhẫn đưa ra câu hỏi.

“Tuy rằng vụ án phân thây ở đường Ferry của tổ B là phát hiện ra khối thi thể ở Du Ma Địa, nhưng ở giai đoạn sau toàn bộ khu vực tìm kiếm thi thể có thu hoạch đều tập trung ở phía bắc đường Ferry.” Du Triệu Hoa lại giành trả lời.

Lưu Gia Minh muốn trả lời một lần nhưng từ đầu đến cuối lại không cướp được lời cậu ta trừng mắt nhìn sir Du vớ vẻ hơi cay cú, bất mãn nghĩ: Anh cũng làm tổ trưởng rồi đó, sao còn giành cơ hội thể hiện bản thân với mấy thám tử như chúng tôi? Sao lại hiếu thắng như vậy hả? Chậc!

“Đúng vậy, mấy nơi ném xác này thật ra đều tập trung ở Thâm Thủy Phụ.” Phương Trấn Nhạc lại liếc mắt nhìn khu vực phát hiện ra thi thể trong vụ án chặt xác ở đường Ferry, anh do dự mở miệng: “Xem ra, hung thủ ném xác ở Du Ma Địa mới là một trường hợp đặc biệt, tuy rằng không biết trường hợp đặc biệt này là gì nhưng trên cơ bản chúng ta có thể chia thành ba mạch suy nghĩ:

Thứ nhất, tại sao hung thủ vẫn luôn vứt xác ở Thâm Thủy Phụ lại đặc biệt vứt xác ở Du Ma Địa? Là toàn bộ những nơi hoang vắng và công viên có thể vứt xác ở Thâm Thủy Phụ đều đã vứt rồi, anh ta không thể không tìm những chỗ vứt xác khác sao?

Thứ hai, đa phần những nơi vứt xác đều ở Thâm Thủy Phụ, trên cơ bản đã có thể xác định được khu vực hoạt động chủ yếu của hung thủ là ở Thâm Thủy Phụ, đúng chứ?

Thứ ba, nếu toàn bộ manh mối đều chỉ ra rằng vụ án ném xác ở công viên đường Lạc Quần của tổ A là vụ án đầu tiên còn chưa đủ thành thạo do hung thủ thực hiện, vậy trên cơ bản chúng ta có thể xác định được chỗ ở của hung thủ cách công viên đường Lạc Quần chắc hẳn gần nhất.”

Trong lúc Phương Trấn Nhạc nói chuyện, toàn bộ các chàng trai, thanh niên phản nghịch, ông chú thông minh đều chớ có lên tiếng, tất cả đều hết sức chăm chú nghe anh nói về vụ án, chỉ sợ bỏ qua logic mấu chốt trong mạch suy nghĩ của anh.

Bình Luận (0)
Comment