Chương 1385: Hải đăng bỏ hoang và bến cảng cũ 2
Phương Trấn Nhạc đối diện với Dịch Gia Di mấy giây, sau đó gọi điện cho Dylan, nhờ anh ta phái hai cảnh sát tinh anh chú ý tới người chèo thuyền đi đường sông hướng về phía trung tâm Tây Bắc, sau đó kéo tay cô rẽ sang đường sông phía đông nam.
Anh nghe theo lời đề nghị của cô.
Gia Di hít sâu một hơi, cũng nắm bàn tay dày của anh, sau đó rút tay lại đi kiểm tra bụi cỏ.
Hai người lại lần nữa khom lưng mai phục vào lùm cỏ cao và những căn nhà xập xệ bên bờ sông, vừa đi vừa mượn ánh trăng quan sát mọi thứ xung quanh.
…
Trong nhà riêng, ba người Lâm Nhất Bá cũng đã sớm lên kế hoạch bỏ trốn trong đêm.
Sau khi trời tối, chúng lập tức tắt đèn, giả vờ như đã ngủ.
Sau mười mấy phút im lặng, chúng âm thầm bỏ trốn từ cửa sau ―― Chúng mặc quần áo màu đen, vừa ra khỏi nhà đã lập tức nấp vào lùm cỏ cao bên sông, sau đó bắt đầu chạy trốn vòng vèo ở quanh đó.
Chạy được gần nửa giờ, ba người cho rằng cho dù có cảnh sát theo dõi thì rất có khả năng cũng đã bị chúng cắt đuôi, lúc này mới ra sức chạy về phía đích đến.
Lâm Nhất Bá rất cẩn thận, an bài ba người chạy trốn từ ba con đường, vừa chạy vừa nghĩ cách ẩn nấp, tránh né, bất kể sau lưng có cảnh sát theo dõi hay không thì vẫn phải cố gắng hết sức để che giấu chính mình, bảo đảm an toàn.
Đúng như dự đoán của Dịch Gia Di, Lâm Nhất Bá chuẩn bị dẫn dắt băng nhóm chạy về phía nam, tạm thời nương tựa tình nhân ngày xưa của ông ta.
Nhưng Gia Di cho rằng để bảo đảm an toàn, ông ta tuyệt đối sẽ không hội hợp với tên đồng bọn đang trông chừng hai đứa bé rồi mới vào thành phố. Trên thực tế Lâm Nhất Bá không thể không mạo hiểm chạm trán với A Hoành trước để trấn an băng nhóm của mình, sau đó cùng nhau lên đường đi đến Quỳ Dũng.
Băng nhóm của Lâm Nhất Bá không phải ai cũng có quyết tâm phải hoàn thành phi vụ này như ông ta. Nhà riêng ở Sa Điền bị cảnh sát phát hiện chứng minh chúng đã hoàn toàn bại lộ.
Rất có khả năng cho dù cuối cùng hoàn thành phi vụ này thì những kẻ vốn định ở lại Hương Giang cũng phải dẫn dắt cả nhà cùng Lâm Nhất Bá trốn đến Loan Loan tị nạn dưỡng lão.
Huống chi tối nay, rất nhiều người đã dao động, không biết phi vụ này có thành công được hay không. Một mình A Hoành mang theo hai đứa bé trốn đến Quỳ Dũng, trên đường đi chỉ cần gặp một chốt giao thông kiểm tra tài xế lái xe có say rượu hay không cũng có khả năng khiến hắn ta sợ đến mức cởi giáp đầu hàng.
Chung quy A Hoành là người mang theo bọn trẻ. Nếu hắn ta đầu hàng thì chắc chắn sẽ giao ra bọn trẻ, vậy thì toàn bộ kế hoạch của Lâm Nhất Bá sẽ tan biến.
Lâm Nhất Bá tuyệt đối không muốn phi vụ này rơi vào kết cục đó. Cho nên ông ta cần thiết hội hợp với A Hoành, vực dậy lòng tin cho mọi người, kiên định quyết tâm thì ông ta mới yên tâm được.
Huống chi ông ta là trụ cột tinh thần của mọi người. Mỗi khi gặp phiền toái trên đường di chuyển, mọi người đều cần ông ta cho ý kiến, thế nên Lâm Nhất Bá cần thiết tụ tập mọi người cùng một chỗ rồi lại lên kế hoạch.
Mỗi một bước đi đều là một nước cờ hiểm, nhưng kẻ buôn bán mạng người, ngay cả mạnh sống của mình cũng dám đặt cược, có bước đi nào mà không mạo hiểm cơ chứ?
Lâm Nhất Bá làm theo phương pháp mà ông ta đã dạy cho hai người khác, chẳng những thông qua cách chạy vòng vèo thoát khỏi người bám đuôi đằng sau mà chỉ cần đi được một đoạn đường sẽ lập tức ẩn nấp để nghỉ chân một lát, xác định sau lưng không có người đuổi theo rồi mới đi tiếp.
Lão Kim Ngư đã chia đường rời đi cùng Lâm Nhất Bá đi vòng qua mấy vòng, sau đó âm thầm đi theo tuyến đường mà Lâm Nhất Bá đã dặn mình, đi theo Lâm Nhất Bá từ xa xa đằng sau, vừa đi vừa ẩn nấp.
Khi đến giữa con sông, Lâm Nhất Bá lại lần nữa dừng chân, ngồi xổm quan sát chung quanh.
Lâm Nhất Bá rẽ sang nhánh sông bên phải, nhanh chóng bước đi, thay đổi phương hướng, quang ảnh cũng theo đó mà thay đổi. Khi Lâm Nhất Bá rẽ sang một hướng khác, lão Kim Ngư bắt giữ được sự thay đổi ánh sáng của ánh trăng chiếu lên người Lâm Nhất Bá ―― trong khoảnh khắc ấy, bóng đêm cũng không thể che giấu ông ta.
Mà ngay mấy phút sau, khi lão Kim Ngư chuẩn bị đuổi theo thì bỗng một bóng dáng nhỏ nhắn nhanh nhẹ chợt lóe lên, cũng đuổi theo hướng Lâm Nhất Bá.
Sắc mặt lão Kim Ngư căng thẳng. Ông ta được sắp đặt đi theo sau lưng Lâm Nhất Bá là để đề phòng sẽ có người đuổi theo Lâm Nhất Bá, không ngờ lại có thật…
Tóc gáy trên người lão Kim Ngư dựng đứng, tay trái của ông ta đặt lên chuôi súng, do dự một lát rồi vẫn rút dao găm được cột trên cẳng chân, sau đó vừa nhanh chóng vừa lặng lẽ đuổi theo bóng dáng mảnh khảnh kia.
…
…