Chương 1414: Ngoại truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo - Triệu Lễ Uyển 2
“Còn nữa, lúc pháp y khám nghiệm thi thể cũng từng suy xét đến chuyện có khi nào từng có kẻ khác tháo giày của người chết, để lại dấu chân tương tự hay không.”
“Nhưng sau khi chết, thi thể sẽ bị co cứng trong một khoảng thời gian. Dựa theo thời gian tử vong của người chết và thời gian giám đốc phát hiện thi thể, có thể phán đoán rằng lúc ông ta phát hiện Triệu Lễ Đức đã chết thì thi thể đã bắt đầu co cứng. Lúc ấy muốn mang giày lại cho người chết thì sẽ để lại dấu vết trên chân người chết. Nhưng không có dấu vết nào cả.”
“Đồng thời, đồng nghiệp giám định đã nghiêm túc kiểm tra dấu chân, phân tích dấu chân trước khi cảnh sát tiến vào hiện trường phạm tội. Giám đốc đã từng thử hơi thở của người chết, xác nhận người chết đã hoàn toàn tử vong thì không có làm hành vi nào khác, tất nhiên cũng bao gồm cả việc mang giày cho người chết.”
Gia Di bóp cằm, lại hỏi Tô Chí Hùng: “Ảnh chụp đế giày mà người chết mang lúc đó, có thể tìm được bức ảnh nào có màu, độ phân giải cao không? Tôi chỉ nhận được ảnh photo trắng đen.”
“…” Tô Chí Hùng im lặng mấy giây rồi gật đầu đồng ý.
“Vậy thì làm phiền cảnh sát Tô.” Dứt lời, Gia Di sải bước đi về phía cửa.
“Rồi sao nữa? Kế tiếp chúng ta nên làm gì?” Đới Quý nhìn Tô Chí Hùng, vô thức đuổi theo Dịch Gia Di.
Tô Chí Hùng đút hai tay vào túi quần, vẫn đứng trong phòng nhìn bóng lưng Dịch Gia Di và Đới Quý, chớp đôi mắt.
Trong lúc bất tri bất giác, họ đã tiếp nhận phán đoán của Dịch Gia Di, tán thành sự quyền uy và quyền chỉ huy của cô ấy, sẽ không nghi ngờ thân phận và tính chuyên nghiệp của một người đến từ nơi khác như cô ấy trước mỗi hành vi và lời nói của cô ấy.
Tô Chí Hùng nhìn đồng hồ, đã hơn 4 giờ chiều.
Madam Dịch đến từ Hương Giang, còn nhỏ tuổi mà chỉ trong 10 tiếng đồng hồ ngắn ngủi, dễ dàng nắm giữ cục diện trên một vị trí hoàn toàn tự do.
Đới Quý – người mấy tiếng trước còn nói ẩu nói tả Dịch Gia Di là bình hoa trước mặt mình – giờ đây đã bám đuôi madam Dịch, tò mò kế tiếp đối phương sẽ làm gì.
Nếu không phải bị cô ấy thuyết phục trên mọi phương diện thì sao Đới Quý lại biểu hiện đầy hứng thú như thế.
Sau khi rời khỏi hiện trường phạm tội, chào hỏi với cảnh sát gác cửa, Tô Chí Hùng đuổi theo Đới Quý và Dịch Gia Di, cùng nhau sóng vai rời khỏi sàn nhảy Vân Thượng.
Lúc đứng trước cửa chia tay với Dịch Gia Di, anh ta nghe thấy Dịch Gia Di nói với Đới Quý:
“Tôi có một suy đoán về dấu chân trên hiện trường phạm tội, tuy nhiên vẫn chưa xác định rõ cho lắm. Tôi cần phải xem xét kỹ hơn, tìm được bằng chứng mấu chốt.”
“Cục cảnh sát đã thúc đẩy quy trình điều tra lại vụ án này, chỉ cần có tin tức, tôi sẽ lập tức thông báo cho Triệu lão tiên sinh. Hơn nữa… sau khi lấy được ảnh chụp, tôi sẽ đến biệt thự gặp cô ngay.” Tô Chí Hùng nói.
“Không thành vấn đề.” Gia Di sải bước về phía chiếc xe hơi Nhật Bản mà bác Nhã giao cho cô, đạp chân ga lao thẳng ra mấy trăm mét.
Đới Quý ngồi trên ghế phụ trong xe Tô Chí Hùng, nhìn Dịch Gia Di lái xe chạy tuyệt trần, không nhịn được mắng một câu tiếng anh: “Holy shit!”
Kỹ thuật lái xe của madam Dịch, thật sự là đủ hoang dã!
…
Trong lúc Dịch Gia Di đắm chìm vào điều tra vụ án, Dịch Gia Đống đang thăm dò thành phố Cao Hùng này dưới sự bầu bạn của Triệu Lễ Uyển.
Ban đầu Triệu Lễ Uyển tuân theo hành trình du lịch quen thuộc, đầu tiên là dẫn Dịch Gia Đống đi dạo Xuân Thu Các, đi dạo khu du lịch Tây Tử Loan… Trong kế hoạch còn có lãnh sự quán nước Anh ở Đả Cẩu (tên cũ của thành phố Cao Hùng), sông Ái Hà, Đôi Mắt Cao Hùng và hồ Trừng Thanh, nếu còn đủ thời gian thì có thể đến công viên quốc gia Khẩn Đinh, nơi đó có phong cảnh nhiệt đới đặc thù…
Cảnh sát Dịch điều tra vụ án chắc chắn sẽ cần một ít thời gian, cô có thể thỏa sức làm chủ nhân, chiêu đãi Dịch Gia Đống đi dạo khắp Cao Hùng, mình cũng nhân tiện được giải sầu, rời xa bầu không khí trong biệt thự và những công việc càng ngày càng khiến mình khó chịu trong công ty.
Nào ngờ đi tới đi lui, Triệu Lễ Uyển phát hiện anh trai của cảnh sát Dịch, tiên sinh Dịch Gia Đống này có hứng thú với phong cảnh thua xa hứng thú với ẩm thực.
Nếu đã vậy thì họ nhất định phải ghé qua chợ đêm Lục Hợp một chuyến!
Nơi này vốn là chợ đêm Đại Cảng Phụ, quật khởi cuối những năm 1940, là chợ đêm mang tính đại biểu nhất Cao Hùng.