Chương 1419: Ngoại truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo - Bí mật của dấu chân 4
“Hiện tại dựa theo luật pháp, bản phân tích dấu chân chỉ có thể tham khảo, mặc dù tỷ lệ tham khảo không thấp nhưng chúng ta vẫn cần bằng chứng mạnh mẽ hơn để tìm được hung thủ chân chính.” Sau khi thẩm duyệt văn kiện, Điền Hổ không thể không thừa nhận rằng bản phân tích này viết rất rõ ràng.
“Đã rõ, chúng tôi sẽ cố hết sức.” Tô Chí Hùng gật đầu, sau đó định rời đi gặp Dịch Gia Di.
Điền Hổ lại gọi Tô Chí Hùng: “Tôi có thể gặp cô Dịch Gia Di này một chút không?”
“?” Tô Chí Hùng cầm tài liệu, đầy mặt khó hiểu.
“Sir Trần của bộ phận giám định Hương Giang nói rằng suốt hai năm qua, cậu ấy đã phân tích cả ngàn cả vạn dấu chân, mỗi tháng đều sẽ thu thập đủ loại dấu chân trên các đường phố để so sánh nghiên cứu. Cũng vì thế cậu ấy mới có thể am hiểu sâu về tình huống của dấu chân đến mức này.” Điền Hổ hỏi.
“…” Tô Chí Hùng vẫn không hiểu chuyện này liên quan gì tới Dịch Gia Di.
“Lý do ban đầu khiến ậu ấy làm nghiên cứu này là vì được Dịch Gia Di dẫn dắt.” Điền Hổ khẽ mím môi: “Hồi đó có một chuyên gia tâm lý học tội phạm trở về từ nước Anh, rất am hiểu phân tích tâm lý tội phạm ở nước ngoài. Tôi nhớ mấy năm trước cậu đi đào tạo sâu từ nước Anh trở về cũng từng nói rằng văn hóa phương tây và văn hóa phương đông chênh lệch rất lớn, rất nhiều nội dung đã được người ta tìm hiểu sâu xa lại không phù hợp với bản thổ nước ta.”
“Khi Tannen trở về từ nước ngoài cũng gặp phải khốn cảnh như vậy.”
“Khi đó tổ trọng án trùng hợp đưa cậu ta đến tổ trọng án B của Dịch Gia Di để phối hợp làm việc. Nghe nói lúc đó Dịch Gia Di đã đưa ra rất nhiều ý tưởng chi tiết và chuyên nghiệp đối với phân tích tội phạm bản thổ, từ đo dẫn dắt chuyên gia tâm lý học tội phạm này. Tannen bắt đầu qua lại giữa các ngục giam và sở cảnh sát trên toàn Hương Giang để phỏng vấn tội phạm bản thổ, phân tích nghiên cứu hành vi lời nói, tâm lý hoạt động… của họ.”
“Sir Trần của bộ phận giám định cũng từ đó mà học được phương pháp nghiên cứu, bắt đầu tự phát thúc đẩy việc nghiên cứu hướng chuyên nghiệp mới sâu hơn… đó là dấu chân.”
“Là chuyên gia Tannen của tổ trọng án sở cảnh sát Tây Cửu Long Hương Giang!” Tô Chí Hùng biết Tannen. Đầu năm nay bài luận văn phát biểu về tâm lý học tội phạm châu Á mà anh ta viết đã được đăng trên tạp chí quyền uy nhất trong lĩnh vực này, hầu như toàn bộ cảnh sát hình sự đều đã nghiêm túc đọc, cùng nhau nghiên cứu, mọi người còn mong chờ Tannen có thể mở rộng luận văn thành viết sách…
Thế nhưng… Dịch Gia Di…
Tô Chí Hùng hoàn toàn không ngờ trên người Dịch Gia Di lại từng xảy ra chuyện như vậy. Nhưng… nghĩ đến dáng vẻ chuyên chú tuyệt đối vị thần thám này lúc cùng nhau đi thăm dò hiện trường phạm tội, anh ta lại cảm thấy dường như mọi chuyện đều không bất ngờ là bao.
Cứ như thể cô ấy vốn là một người như vậy.
“Nếu anh muốn gặp Dịch Gia Di thì… Tình hình hiện tại hơi nhạy cảm, tôi dẫn anh đến biệt thự gặp cảnh sát Dịch, lỡ bị Triệu lão tiên sinh với mấy vị thiếu gia tiểu thư của nhà họ Triệu bắt gặp thì e rằng sẽ gặp phải chuyện gì đó. Chi bằng sau này có cơ hội hợp tác hoặc thảo luận chuyên nghiệp với đội cảnh sát Hương Giang thì lấy thân phận là ‘người tham dự hội nghị’ để trò chuyện với nhau cũng được.” Tô Chí Hùng xoay người định rời đi, bỗng nhớ đến chuyện gì đó, anh ta lại quay đầu: “Tôi sẽ thử hỏi số điện thoại của cảnh sát Dịch. Nếu cô ấy đồng ý thì tôi sẽ truyền đạt lại cho anh.”
“OK OK, cậu làm việc đi, để tôi xem lại bản báo cáo này.” Điền Hổ thở dài, xua tay rồi xoay người trở về văn phòng của mình.
Thế là Tô Chí Hùng cầm theo mấy bản báo cáo, chở Đới Quý lái xe chạy đến biệt thự nhà họ Triệu.
Lúc trước đi gặp cảnh sát Dịch, trong lòng chỉ nghĩ rằng mình đi hoàn thành nhiệm vụ của cấp trên nên không có gánh nặng trong lòng. Bây giờ có cái nhìn sâu sắc hơn về Dịch Gia Di, thậm chí nảy sinh sự kính trọng đối với người cùng nghề, ngược lại là trong lòng nhớ thương.
Lúc đi ngang qua cửa hàng trái cây, anh ta nghĩ rằng mình sắp gặp cảnh sát Dịch, có nên mua ít trái cây để biểu đạt lễ độ không nhỉ?
Khi chờ đèn đỏ thấy thời gian đã gần giữa trưa, anh ta lại suy nghĩ bây giờ đi gặp cảnh sát Dịch thì có ảnh hưởng tới đối phương ăn trưa không nhỉ?