Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1420 - Chương 1420 - Ngoại Truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo - Vấn Mễ Bà 1

Chương 1420 - Ngoại truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo - Vấn Mễ Bà 1
Chương 1420 - Ngoại truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo - Vấn Mễ Bà 1

Chương 1420: Ngoại truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo - Vấn Mễ Bà 1

(*) Vấn mễ bà, hay còn gọi là vấn hịch bà, là người phụ nữ lớn tuổi có khả năng thông linh, giao tiếp với linh hồn người chết theo tín ngưỡng dân gian Trung Quốc. Tương tự như hầu đồng, bà đồng của Việt Nam.

Mãi đến khi gõ vang cửa biệt thự nhà họ Triệu, Tô Chí Hùng mới bừng tỉnh nhận thấy, cảm xúc thấp thỏm này giống hệt lúc mình căng thẳng lo lắng mỗi lần gặp trưởng quan cấp trên.

Anh ta cười khẽ dứt bỏ những cảm xúc vô vị, vẫn quyết định gặp cảnh sát Dịch với trạng thái công việc.

Đới Quý đi theo sau lưng Tô Chí Hùng không còn phàn nàn vớ vẩn hay ăn nói lung tung.

Sau khi bị năng lực của Dịch Gia Di thuyết phục, cuối cùng anh ta cũng tìm lại trạng thái lý tính như bình thường, bắt đầu tập trung vào vụ án sắp được bắt đầu điều tra lại lần nữa.

Trên đường Tô Chí Hùng chạy đến biệt thự, Dịch Gia Di đang trò chuyện riêng với Triệu lão tiên sinh trong thư phòng về tiến độ điều tra của cô.

Rất nhiều chuyện chưa thể xác định, cô sẽ không dễ dàng nói với lão tiên sinh. Nhưng vụ án này được nhận định là án mạng mưu sát thì cần thiết thông báo.

“… Triệu tiên sinh, sáng nay cảnh sát đã bắt đầu mở lại vụ án này xem như án mạng giết người. Công việc của tôi cũng đến đây là hoàn thành.” Dứt lời, Gia Di suy nghĩ mình nên tiết lộ bao nhiêu nội dung kế tiếp cho người nhà của nạn nhân.

Triệu lão tiên sinh là cha của người chết nên quả thật có quyền biết chân tướng. Nhưng Triệu lão tiên sinh biết càng nhiều chi tiết vụ việc thì sẽ càng khó giữ bình tĩnh.

“Tôi biết rồi, buổi sáng cục cảnh sát đã gọi điện thoại cho tôi, xin mang thi thể của Lễ Đức gửi ở nhà tang lễ về sở cảnh sát.” Triệu lão tiên sinh nhắm mắt lại, xoa bóp ấn đường, im lặng mấy phút rồi ngẩng đầu lên, nói với vẻ mệt mỏi:

“Đứa bé Tô Chí Hùng kia rất tốt, tôi biết cậu ấy sẽ nghiêm túc phá án. Nhưng đôi khi con người ta nằm trong cuộc, chịu quá nhiều áp lực, bị quá nhiều âm thanh bề bộn quấy nhiễu thì ngược lại không thể phát huy được năng lực của bản thân.”

“Hơn nữa cảnh sát Dịch vừa đến đây một thời gian ngắn mà đã có đột phá mới, lòng tôi tin tưởng cô hơn, cho nên thực ra tôi đặt tất cả mong chờ vụ án này lên người cô.”

“Tôi biết đây không phải là nghĩa vụ của cô, hồi trước tôi nhắc đến chuyện với cảnh sát Phương, hứa hẹn với cậu ấy rằng tôi chỉ định mời cô đến đây xác nhận lại một lần để yên lòng, nhưng bây giờ…”

Ông ta bất lực thở dài, vất vả nói tiếp:

“Vụ án này vẫn sẽ do nhóm Tô Chí Hùng phụ trách… Cảnh sát Dịch, cô có thể ở lại đây lâu hơn một chút không? Chỉ làm cố vấn do cá nhân tôi mời đến, không cần cô vất vả nhiều đâu.”

Trong lòng Gia Di vẫn vướng bận công việc và người nhà ở Hương Giang. Vụ án Triệu Lễ Đức không thể xác định khi nào mới phá được, nếu cô đồng ý thì chẳng lẽ vụ án không phá được, cô vẫn phải ở đây sao?

“Tôi sẽ thêm một triệu đô la Hồng Kông, xin cô đừng từ chối, đây là thù lao mà tôi nên trả cho cô.” Nói đoạn, Triệu lão tiên sinh tha thiết nhìn Dịch Gia Di:

“Không biết cảnh sát Dịch ăn ngủ ở đây có thấy thoải mái không?”

Ông ta đã chinh chiến thương trường nhiều năm, rất lâu rồi chưa nhờ vả người khác như thế này.

Bây giờ lại phải mở miệng nói chuyện với một vãn bối như vậy, thật sự không phải là chuyện dễ dàng chút nào.

Gia Di xua tay nói: “Ý tôi không phải là thế. Triệu tiên sinh, lúc trước ngài trả cho tôi hai triệu đô la Hồng Kông đã nhiều lắm rồi, đủ để tôi mua được nhà, tôi không thể đòi thêm tiền của ngài.”

Cô hít thở thật sâu, thấy Triệu lão tiên sinh còn định nói tiếp, cô vội vàng giải thích:

“Tôi lưỡng lự chẳng qua là vì nhớ nhà, hơn nữa tôi không dám chắc vụ án này cần bao lâu thời gian để phá án, cũng không dám chắc mình có thể thật sự giúp được một tay hay không.”

“15 ngày, được không? Nếu vượt qua khoảng thời gian này mà vẫn chưa thể phá án thì tôi tuyệt đối không níu kéo cảnh sát Dịch nữa.” Thấy cô vẫn còn suy nghĩ, Triệu tiên sinh rốt cuộc cắn răng, kiên định tuyên bố để đánh mất sự băn khoăn của Dịch Gia Di:

“Chỉ cần cô nán lại đây, toàn bộ nhà họ Triệu đều do cô làm chủ.”

Toàn bộ nhà họ Triệu mà ông ta nói không chỉ là những người ở trong căn nhà này, mà còn bao gồm cả tài sản và địa vị, lực lượng có khả năng ảnh hưởng đến thế cục của ông ta.

Bình Luận (0)
Comment