Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1430 - Chương 1430 - Ngoại Truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo - Nhóm Máu A 4

Chương 1430 - Ngoại truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo - Nhóm máu A 4
Chương 1430 - Ngoại truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo - Nhóm máu A 4

Chương 1430: Ngoại truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo - Nhóm máu A 4

“Đúng vậy.” Điền Hổ gật đầu: “Tôi sẽ lập tức đưa mẫu máu này đi xét nghiệp DNA, nếu có thể lấy mẫu máu của nghi phạm để đối chiếu thì sẽ xác định rõ ai là người vô tội, ai là kẻ khả nghi.”

Trong lúc hai người đang hào hứng vì phát hiện mới này thì Dịch Gia Di đứng bên cạnh vẫn không bị ảnh hưởng bởi cảm xúc của họ, lý trí đặt câu hỏi:

“Nếu xuất hiện giọt máu thì thứ gì đã làm người chảy máu bị thương?”

“Hiện trường…” Điền Hổ cố gắng suy nghĩ.

Mấy giây sau, Điền Hổ và Tô Chí Hùng cùng đồng thanh kêu lên:

“Ống tiêm!”

Điền Hổ lập tức bỏ mặc hai người ở đây, dáng người hơi mập thế mà lúc chạy không chậm chạp chút nào.

Không lâu sau, ông ta lại cầm một túi đựng vật chứng chứa ống tiêm quay về, xoay người vào phòng xét nghiệm bắt đầu kiểm tra vi lượng nguyên tố trên kim tiêm.

May mà Điền Hổ là chuyên gia giám định vết máu giỏi nhất Loan Loan, thượng cấp phê duyệt toàn bộ đơn xin theo nhu cầu của ông ta. Trong phòng xét nghiệm này, ông ta sở hữu toàn bộ thiết bị tân tiến nhất châu Á hiện nay.

Mấy phút sau, ông ta không thể thu thập đủ vết máu để làm xét nghiệm trên kim tiêm. Chỉ có một chút máu trên kim tiêm thì có lẽ sẽ là máu của hung thủ, cũng có lẽ là máu của người chết Triệu Lễ Đức.

Vậy nên tạm thời không thể hoàn toàn xác định giọt máu đó là máu của hung thủ. Chung quy những người khác có thể nói rằng lúc trước Triệu Lễ Đức tiếp xúc với người khác, vô tình bắn máu trúng giày thì sao.

“Người có thể để máu rơi xuống giày chỉ có thể là những người đã gặp Triệu Lễ Đức ngay ngày hôm đó. Bởi vì mỗi ngày người hầu của nhà họ Triệu sẽ lau giày sạch sẽ cho đại thiếu gia.” Dứt lời, Gia Di nói tiếp:

“Nếu người để lại vết máu là người vốn dĩ không hề gặp mặt Triệu Lễ Đức vào ngày hôm đó thì cực kỳ khả nghi.”

“Vệ sĩ của người chết có thể chứng minh hôm đó Triệu Lễ Đức đã gặp những ai.” Tô Chí Hùng nói.

“Nếu giọt máu này không phải là của những người kia thì có khi nào nó bị rơi xuống lúc Triệu Lễ Đức chỉ có một mình không?” Dịch Gia Di nói tiếp.

“Không sai!” Điền Hổ dùng nắm đấm đấm vào lòng bàn tay, cứ như thể chính ông ta cũng tham gia vào quá trình này.

“Chúng ta đều biết không thể thu thập đủ lượng máu trên kim tiêm, nhưng hung thủ không biết điều đó.” Nói đoạn, khóe môi Gia Di cong lên: “Nếu như cảnh sát Tô đến nhà họ Triệu thu thập mẫu máu của mọi người mà hung thủ thật sự nằm trong số những đó thì cũng đủ để khiến hung thủ hoảng loạn. Sau đó tôi lại tiết lộ thông tin cho nhà họ Triệu, nói rằng sir Điền mới tiến cử kỹ thuật xét nghiệm vi lượng nguyên tố, bây giờ đã đưa giọt máu rơi xuống giày da và máu trên kim tiêm của một người khác đi xét nghiệm.”

“Hung thủ sẽ kinh hoàng.” Tô Chí Hùng phấn chấn nói. Hiện tại họ đã nắm giữ bằng chứng vết máu, nếu lúc này hung thủ hoảng loạn, dẫn đến làm chuyện gì đó không phù hợp thì họ rất có khả năng phá được vụ án này!

Gia Di giơ tay phải bên, đây là động tác nâng cao sĩ khí mỗi khi cô và các đồng bạn tổ B có được tiến triển mới.

Tô Chí Hùng nhìn lòng bàn tay của cô, hiếm khi cởi mở giơ tay lên định vỗ một cái. Nào ngờ Điền Hổ đứng bên cạnh anh ta còn hành động nhanh hơn, giơ bàn tay vỗ thật mạnh lên bàn tay của Dịch Gia Di, phát ra một tiếng “bốp” khi da thịt va chạm vào nhau.

Mọi người nở nụ cười ăn ý, chỉ trong một quãng thời gian ngắn ngủi đã nảy sinh một chút tình nghĩa khác hẳn.

Một giờ sau, dưới sự giám sát của Triệu lão tiên sinh, hai thiếu gia và một tiểu thư của nhà họ Triệu, góa phụ của Triệu Lễ Đức và vợ kế Triệu Lâm thị của Triệu lão tiên sinh đều lần lượt bị rút một ống máu.

Chẳng mấy chốc đã đưa ra kết quả xét nghiệm nhóm máu:

Triệu Lâm thị là nhóm máu A, tam thiếu gia Triệu Lễ Cần cũng là nhóm máu A.

Triệu Lễ Uyển là nhóm máu AB, Triệu Nhị là nhóm máu B.

Góa phụ Triệu Vương Vũ Tình là nhóm máu O.

Có hai người phù hợp với nhóm máu của giọt máu rơi trên giày người chết, đó là Triệu Lâm thị và tam thiếu gia Triệu Lễ Cần.

Phân tích dấu chân đã tạm thời loại bỏ hiềm nghi của nữ giới, vậy thì…

Cuối cùng, ánh mắt Dịch Gia Di nhắm vào Triệu Lễ Cần――

Trong dòng chảy hình ảnh, người mà cô nhìn thấy chính là gương mặt vẫn còn khí chất học sinh non nớt của Triệu tam thiếu gia.

Bình Luận (0)
Comment