Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1431 - Chương 1431 - Ngoại Truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo: Bắt Ba Ba Trong Rọ 1

Chương 1431 - Ngoại truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo: Bắt ba ba trong rọ 1
Chương 1431 - Ngoại truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo: Bắt ba ba trong rọ 1

Chương 1431: Ngoại truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo: Bắt ba ba trong rọ 1

Kèm theo báo cáo nhóm máu được nộp cho Tô Chí Hùng còn có báo cáo mẫu bụi thu thập được dưới đế của một đôi giày da trong phòng riêng của Triệu Lễ Đức.

Mức độ trùng lặp với hàm lượng bụi thu thập được trong sàn nhà nơi hiện trường phạm tội cao đến 70%.

Chừng đó là đủ rồi. Một đôi giày đặt trong nhà chứ không mang đến sàn nhảy Vân Thượng thì sao lại dính bụi bặm ở sàn nhảy Vân Thượng?

Lúc đi theo Tô Chí Hùng ra ngoài, Gia Di băng qua hành lang cục cảnh sát, nhỏ giọng hỏi:

“Một kẻ có cơ hội lấy được đôi giày của nạn nhân trước khi chết, hơn nữa âm thầm lặng lẽ trả đôi giày không bị mọi người chú ý này về phòng của người chết, cảnh sát Tô có bắt giữ được không?”

“Trước khi chết, nạn nhân từng thực hiện một cuộc tiểu phẫu, sau khi xuất viện người thân trong gia đình đều từng về nhà thăm người chết Triệu Lễ Đức. Khi đó anh ta nằm trên giường tĩnh dưỡng hai ngày nên những người đi thăm anh ta đều sẽ vào phòng ngủ của anh ta.” Tô Chí Hùng nhớ lại thông tin mà mình thu thập được khi lấy lời khai của người nhà họ Triệu.

“…” Gia Di sờ cằm. Nói vậy thì mỗi một thành viên trong nhà họ Triệu đều rất khả nghi, thế thì không thể thực hiện phương pháp loại trừ bằng yếu tố này.

Từ sở cảnh sát trở lại biệt thự nhà họ Triệu, phát hiện anh trai và Triệu Lễ Uyển còn chưa về nhà, nhị thiếu gia và tam thiếu gia ngược lại đều thành thật ở trong nhà.

Kể từ khi bước vào cửa biệt thự, Gia Di đã có cảm giác như bị giám thị, có lẽ là tất cả mọi người sống trong căn nhà rộng lớn này đều đang chú ý tung tích của cô.

Rót một ly nước uống cho mình trong nhà bếp, Gia Di suy xét một lát rồi bước lên cầu thang, đi thẳng đến phòng của Triệu lão tiên sinh.

Gia Di gõ cửa tiến vào phòng chính số một của biệt thự. Tiếng đóng cửa “rầm” nho nhỏ dường như đang gõ vào trái tim của mọi người đang ở trong những gian phòng khác.

Gia Di bước và cửa, chị gái y tá của Triệu lão tiên sinh dẫn cô xuyên qua phòng khách nhỏ biệt lập trong phòng ngủ chính, nhỏ giọng nói với cô: “Lão tiên sinh nói những người khác đều không cho vào phòng, nhưng nếu là cô thì mời cô vào. Có điều ông ấy mới ngủ không lâu, để tôi đánh thức…”

Nghe nói lão tiên sinh còn chưa dậy, Gia Di lập tức dừng chân giữ chặt chị gái y tá, nhỏ giọng trả lời: “Không sao, tôi chỉ định xem thử thôi. Nếu lão tiên sinh vẫn đang ngủ thì chúng ta ra phòng khách ngồi, tán gẫu một lát nhân tiện chờ ông ấy.”

“Nhưng tôi không biết khi nào lão tiên sinh mới dậy.” Chị gái y tá hơi khó hiểu, cứ ngồi chờ thì biết chờ tới bao giờ.

“Không sao. Lão tiên sinh gặp phải chuyện như thế nào nên cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi, ông ấy có thể ngủ được một giấc thì cứ để ông ấy ngủ nhiều một lát.” Gia Di kéo chị gái y tá ra phòng khách ngồi xuống, sau đó nhỏ giọng hỏi đối phương:

“Chúng ta nói chuyện như thế này, lão tiên sinh có nghe được không?”

“Không nghe được. Con người khi lớn tuổi thì giấc ngủ sẽ rất nông, để có thể im lặng đi vào giấc ngủ, hiệu quả cách âm của phòng ngủ được làm rất chu đáo.” Chị gái y tá giải thích.

“Vậy thanh âm cỡ này thì sao?” Gia Di hơi nâng cao âm lượng một chút.

“Cũng không sao đâu.” Chị gái y tá không rõ cô đang làm gì, chỉ cảm thấy hành động này hơi vô nghĩa nên kìm lòng không đậu cười khẽ.

“Chị gái tên là Bạch Hiểu Như đúng không?” Gia Di bày ra tư thế như chuẩn bị trò chuyện rất lâu với đối phương.

“Đúng vậy, cảnh sát Dịch.”

“Nhà tôi mở quán ăn, trong quán cũng có một chị gái tuổi xấp xỉ với chị, tính cách rất nóng nảy, làm việc cũng rất nhanh nhẹn tháo vát.”

“Chà, tôi rất hâm mộ những người có tính cách như vậy. Đôi khi tôi nói chuyện lớn tiếng một chút cũng sẽ sợ người khác cảm thấy tôi rất phiền phức, sẽ quấy rầy đến người ta.”

“Không có chuyện đó đâu. Chỉ cần đừng nói to ở những nơi không phù hợp, thực ra việc nói chuyện lớn tiếng sẽ một cách hay để xả stress đấy.” Trong lúc bất tri bất giác, cách phát âm của Gia Di đã bị đối phương làm trật hướng.

Giọng địa phương của Loan Loan thật sự rất tẩy não.

“Phải không? Thế thì tôi sẽ đi hát hò.”

“Loan Loan có rất nhiều ca khúc êm tai, tôi rất thích Tiểu Hổ Đội.” Nói đoạn, Gia Di đứng dậy làm động tác vũ đạo tiêu biểu của Tiểu Hổ Đội lúc mới ra mắt. Vũ đạo thời kỳ này không khó, một vài động tác mang tính dấu hiệu càng dễ dàng học được.

Bình Luận (0)
Comment