Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1435 - Chương 1435 - Ngoại Truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo: Yes, Sir! [Kết Thúc Vụ Án Hào Môn] 2

Chương 1435 - Ngoại truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo: Yes, sir! [Kết thúc vụ án hào môn] 2
Chương 1435 - Ngoại truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo: Yes, sir! [Kết thúc vụ án hào môn] 2

Chương 1435: Ngoại truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo: Yes, sir! [Kết thúc vụ án hào môn] 2

“Madam Dịch, tôi có thể hỏi rốt cuộc cô đã thì thầm gì vào tai Triệu Lễ Cần được không?” Trước khi Dịch Gia Di ngồi lên chiếc xe sang mà bác Nhã chuẩn bị cho cô, Tô Chí Hùng cuối cùng cũng đưa ra thắc mắc trong lòng mình.

Gia Di đỡ cửa xe bằng một tay, quay đầu cười nói: “Đây là kỹ xảo thẩm vấn mà cảnh sát Hương Giang đều biết, không thể tiết lộ với bên ngoài được đâu.”

Dứt lời, cô khom lưng ngồi vào xe, đóng sầm cửa lại.

“…” Tô Chí Hùng thấy Dịch Gia Di hạ cửa kính xe xuống, thân thiết vẫy tay chào mình, lòng hiếu kỳ cứ như móng vuốt mèo cào, rốt cuộc kỹ xảo thẩm vấn của sở cảnh sát Hương Giang là cái gì thế?

Sau khi quay về sở cảnh sát, Tô Chí Hùng đi thẳng đến văn phòng trưởng quan. Anh ta không thể nhịn được, cần thiết xin đến sở cảnh sát Hương Giang để học hỏi thảo luận kỹ xảo phá án!

Tam thiếu gia Triệu Lễ Cần bị bắt giữ quy án, tích cực nhận tội, cuối cùng vụ án Triệu Lễ Đức bị sát hại cũng khép màn.

Thế nhưng nhà họ Triệu lại bị tan vỡ, không thể khôi phục lại như ban đầu.

Dịch Gia Di không tiện quấy rầy họ nữa. Ngày thứ hai sau khi Triệu Lễ Cần bị bắt, cô bèn ngồi lên chuyến bay mà bác Nhã đặt giúp mình, chuẩn bị trở về Hồng Kông.

Triệu lão tiên sinh trịnh trọng nói lời cảm ơn, cố kìm nén nỗi đau chuẩn bị tổ chức một bữa tiệc đưa tiễn cho cô. Gia Di nghiêm túc từ chối thiện ý của ông ấy, nói rằng khi nào ông ấy đại thọ 80 thì cô sẽ lại đến thăm ông ấy.

Trước khi chuẩn bị lên đường đến sân bay, không ngờ Tô Chí Hùng và Đới Quý lại đến biệt thự nhà họ Triệu, tặng hoa tươi và lòng kính trọng cho Gia Di, chân thành bắt tay bày tỏ sự cảm ơn, sau đó tận mắt chứng kiến cô ngồi lên chiếc xe sang chuẩn bị ra sân bay mà bác Nhã chuẩn bị từ trước.

Lúc ngồi trên máy bay trở về Hương Giang, Dịch Gia Di bất ngờ phát hiện người ngồi bên cạnh mình không ngờ lại là đại tiểu thư Triệu Lễ Uyển.

Trải qua những chuyện như vậy, Triệu Lễ Uyển đã nản lòng. Nhớ lại bao nhiêu năm qua cô ta từng dốc hết sức muốn chứng minh bản thân, song vẫn không thể đánh thắng quan niệm trọng nam khinh nữ của cha mình.

Chưa được tán thành đã đành, sau khi xảy ra vụ việc ấy, hầu như tất cả mọi người đều nghi ngờ cô ta trước tiên…

“Tôi xin một kỳ nghỉ dài hạn, chuẩn bị ăn uống thỏa thích, du ngoạn nghỉ ngơi ở Hương Giang một khoảng thời gian.” Triệu Lễ Uyển mỉm cười nói.

Dịch Gia Đống nhẹ nhàng vỗ lên vai Triệu Lễ Uyển.

Nụ cười tao nhã của Triệu Lễ Uyển thoáng chốc bỗng tan vỡ. Cô ta quay mặt sang một bên, không thể kìm nén được nữa.

Tựa như một con người tầm thường nhất, không còn là chị cả nhà họ Triệu lúc nào cũng phải thể diện, không được thất thố. Tiếng máy bay cất cánh ồn ào xốc nảy, tiếng nghẹn ngào của cô ta bị che giấu trong tạp âm, cuối cùng… cuối cùng cũng bật khóc.

Trong quá trình phi hành, không phải ai cũng ngủ được. Bộ não của Triệu Lễ Uyển và Dịch Gia Di đều rất phấn khởi, trong lúc tất cả hành khách trong khoang đều mơ màng, ánh mắt của hai quý cô lại mở thao láo như chuông đồng.

Trong lòng Triệu Lễ Uyển chứa rất nhiều câu chuyện, rất muốn thổ lộ hết với người khác. Thế là hai người dứt khoát ghé lại gần nhau.

“Hồi Lễ Cần mới chào đời, tôi vẫn chưa thể hoàn toàn tiếp nhận mẹ kế nên trong lòng khó chịu, chẳng mấy khi thân cận với đứa em này. Sau này khi Lễ Cần đến bốn năm tuổi, tôi mới bắt đầu dẫn thằng bé đi chơi. Nhưng năm mười tuổi nó bắt đầu hiểu chuyện, tôi đã tiếp quản một phần sự nghiệp gia tộc nên không có tâm tư, cũng không có thời gian chăm sóc trông chừng nó…”

Nghĩ đến mọi chuyện đều do thằng bé hào hoa phong nhã kia gây ra, Triệu Lễ Uyển vẫn thấy thổn thức:

“Lễ Đức qua đời, tôi và Lễ Hào đều bị nghi ngờ. Cho dù không thể chứng minh chúng tôi là hung thủ thì chắc chắn cha cũng sẽ có khúc mắc với chúng tôi. Chỉ có đứa con trai út Lễ Cần vẫn đang ngồi trên ghế nhà trường, bởi vì vẫn còn là ‘trẻ con’ nên sẽ không bị nghi ngờ. Chỉ cần nó tốt nghiệp đại học thì sẽ hoàn toàn bộc lộ tài năng.”

“Chờ hai ba năm nữa, khi nó sắp tốt nghiệp đại học, nếu như trùng hợp lúc đó Lễ Đức xảy ra chuyện thì ngược lại nó sẽ là người có hiềm nghi lớn nhất.”

“Khoảng thời gian sức khỏe của cha đang suy yếu trở thành thời cơ động thủ tốt nhất…”

Bình Luận (0)
Comment