Chương 1455: Ngoại truyện 2: Bát Tiên Đạo Quan: Hỏa hoạn vô tình 5
Gia Di ngẫm nghĩ lại vụ án này. Thực ra thì nghiên cứu tổng kết về án mạng phóng hỏa của người nước ngoài còn sâu sắc hơn những vụ án mạng giết người.
“Để tôi gọi điện thoại cho chuyên gia tâm lý học tội phạm Tannen.” Dứt lời, cô cất bước sang một bên, lại quay đầu nói với Vương Kiệt Vượng: “Chúng ta có thể xây dựng một văn phòng tạm thời ở gần đây không? Để tiện cho việc thăm hỏi tìm hiểu tình huống từ dân chúng, thăm dò hiện trường và tổ chức cuộc họp?”
“Không thành vấn đề, tôi sẽ đi thu xếp ngay.” Vương Kiệt Vượng vẫy tay gọi Hugo trở về làm việc giúp mình, lại bổ sung với Dịch Gia Di:
“Bệnh viện lớn nhất bên cạnh thôn đã dọn dẹp bỏ trống một phòng chứa xác bộ phận pháp y Tân Giới sẽ chuyển dời toàn bộ công cụ vào bệnh viện, trực tiếp thực hiện công việc giải phẫu thi thể ở đó. Khi bác sĩ pháp y Sir Hứa của Triệu Lễ Cần đến đây, chúng tôi cũng sẽ hỗ trợ thu xếp giường giải phẫu riêng cho anh ấy. Có rất nhiều bác sĩ thực tập trong bệnh viện xung phong phối hợp trợ giúp bác sĩ pháp y giải phẫu thi thể và ghi chép báo cáo…”
Tính cả phòng chứa xác lẫn phòng giải phẫu của sở cảnh sát Bắc Tân Giới cũng không đủ rộng để chứa nhiều thi thể cỡ này.
Gia Di giơ tay làm dấu OK, đúng lúc này cuộc gọi được kết nối, Gia Di lập tức nói: “Tannen, vụ hỏa hoạn ở Bát Tiên Đạo Quan tạm thời được kết luận là có kẻ cố ý phóng hỏa. Anh có thời gian không? Có muốn gia nhập vụ án này không?”
“Bây giờ cô đang ở đâu?” Bên phía Tannen có tiếng người vang dội, có vẻ anh ta đang ở trong một phòng họp lớn, có người đang phát biểu.
“Tôi đang đứng trước cổng Bát Tiên Đạo Quan.” Gia Di nói.
“Tôi sẽ đến ngay.” Bên phía Tannen vang lên tiếng anh ta đẩy ghế dựa lúc đứng dậy, sau đó là tiếng cúp máy.
Gia Di cất điện thoại cục gạch, ngẩng đầu lên thì thấy bác sĩ pháp y dẫn theo hai trợ lý, xách toàn bộ công cụ pháp y quan trọng nhất của mình, bước lên bậc thang với vẻ mặt nặng nề.
Sau lưng anh ta là nhóm sáu người Diane, các đồng nghiệp của bộ phận giám định còn xách nhiều hòm đựng dụng cụ giám định hơn, anh Đại Quang Minh cầm đầu đội ngũ đang cầm điện thoại cục gạch mới mua nói chuyện điện thoại.
Sau khi đến gần, Trần Quang Diệu mới cúp máy, nói với Dịch Gia Di: “Chuyên gia giám định cao cấp Teresa của bộ phận giám định tổ trọng án thuộc sở cảnh sát quận Trung Ương đã từng nghiên cứu sâu về lĩnh vực giám định hiện trường hỏa hoạn ở nước Anh. Tôi mới gọi điện thoại cho cô ấy, cô ấy đồng ý sẽ đến đây hỗ trợ, đang trên đường chạy tới.”
“Cảm ơn anh.” Gia Di gật đầu, lập tức cùng anh sóng vai tiến về phía đạo quan.
“Sir Vương, tôi và bác sĩ pháp y Sir Hứa muốn xem thi thể một chút.” Gia Di quay sang nói với thanh tra Vương Kiệt Vượng phụ trách nhiệm vụ lần này.
“Không thành vấn đề. Chị Thập Nhất, cô có nhu cầu gì thì cứ nói với tôi bất cứ lúc nào.”
Gia Di gật đầu, hít một hơi thật sâu, sau đó bước lên mười mấy bậc thang cuối cùng.
Hứa Quân Hào đang dừng chân trên bậc thang cuối cùng. Sắc mặt anh hơi tái nhợt, ánh mắt di chuyển từ thi thể hơi nhỏ nằm ngoài cùng bên trái, lần lượt dời sang bên phải.
Gia Di cảm thấy dường như nhiệt độ cơ thể của mình cũng đang giảm xuống.
“Cô có thấy thi thể dưới lớp vải trắng bên kia không? Có phải trông rất nhỏ không?” Giọng Hứa Quân Hào bỗng vang lên bên tai cô.
Gia Di quay đầu nhìn anh ta, lại nhìn theo tầm mắt của anh ta thấy thi thể nhỏ hơn rất nhiều, gật đầu.
“Có lẽ không phải là vì vóc dáng của người chết nhỏ nhắn, có lẽ là do đa số bộ phận trên thân thể của người nọ đều đã bị lửa thiêu rụi, hòa thành một thể với vật kiến trúc bên kia, cháy đến mức không thể tìm thấy…” Giọng Hứa Quân Hào hơi lạnh lẽo, tựa như bị rót một chậu nước đá giữa mùa đông giá rét: “Cô đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?”
Anh quay đầu, hơi lo lắng nhìn về phía Dịch Gia Di.
Anh biết cô rất thích phát hiện manh mối thông qua việc quan sát thi thể, cũng rất thích học tập kiến thức giải phẫu thi thể, phương pháp quan sát thi thể… cùng anh như trợ lý của anh mỗi khi anh khám nghiệm thi thể.
Nhưng vụ án này, có đến mười mấy thi thể vô cùng thảm khốc…
“Phù…” Gia Di thở hắt ra một hơi thật dài, mặc dù sắc mặt không được tốt cho lắm, như biểu cảm của cô lại cực kỳ kiên cường:
“Tôi đã sẵn sàng rồi.”