Chương 1456: Ngoại truyện 2: Bát Tiên Đạo Quan: Chị Thập Nhất đáng tin cậy 1
Trong dòng chảy hình ảnh lần này, hung thủ là ngọn lửa che trời lấp đất, là xà ngang cột gỗ bị thiêu cháy nện xuống từ sau lưng, là đau đớn, ngộp thở và tuyệt vọng.
Không có ai vung đao kiếm, cũng không có sự xung đột chửi bới giữa người và người.
Lần đầu tiên xem thô sơ giản lượt, Gia Di đã nắm chắc tình hình tổng thể. Cô uống miếng nước rồi xem lại lần nữa.
Lần thứ hai cô xem xét cẩn thận hơn nhiều, tìm kiếm những ký ức khác biệt với người khác, tìm kiếm đoạn ngắn ký ức có liên quan trước khi tử vong…
Thời gian tử vong của những người này chưa đầy 12 giờ, mặc dù bị cháy khô nghiêm trọng hoặc thi thể không trọn vẹn, dòng chảy hình ảnh sẽ rất ngắn ngủi, nhưng cũng có thi thể đầy đủ hơn nhiều, thế nên sẽ thấy được một đoạn cảnh tượng rất dài hồi người này còn sống.
Xem xong lần thứ hai, cô lau mặt một phen, sau đó xoay người đi vào rừng cây, nhìn chằm chằm đường chân trời thật lâu rồi mới quay ngược trở lại, tiếp tục xem lần thứ ba…
Tin tức quá hỗn loạn, chắc chắn bên trong sẽ trộn lẫn rất nhiều thông tin vô dụng, nhưng hẳn là sẽ có manh mối rất quan trọng bị ẩn giấu bên trong.
Gia Di tập trung tinh thần, chỉ muốn xem nhiều mấy lần, ghi chép lại toàn bộ thông tin mà mình quan sát được, những thông tin nào có thể ghi chép thì đều được viết vào sổ tay, còn lại ghi nhớ trong đầu, khi khác tập trung so sánh sàng lọc từng cái một.
Đàm Tam Phúc nhảy xuống từ xe cảnh sát của bộ chỉ huy lâm thời, bước đến bên cạnh Dịch Gia Di và Hứa Quân Hào, nhỏ giọng báo cáo:
“Chị Thập Nhất, tổng cộng có 17 người đăng ký tên tuổi trong Bát Tiên Đạo Quan.”
“Ở đây vừa hay có 17 thi thể.” Vương Kiệt Vượng cùng đến đây tiếp lời.
Gia Di hít một hơi thật sâu, thu hồi sự chú ý từ dòng chảy hình ảnh của thi thể trước mắt, quay sang lắc đầu với Tam Phúc:
“Không đúng, ở đây có một thi thể nữ tính. Không thể hoàn toàn quy chụp 17 thi thể này là 17 đạo sĩ trong quan.”
Vương Kiệt Vượng nhướn mày, vẻ mặt khó hiểu.
Hứa Quân Hào ngồi bên cạnh Dịch Gia Di ngẩng đầu lên, đưa ra lời tán thành với phán đoán của cô: “Đúng vậy, thi thể bên kia là một cô gái. Mặc dù trên thi thể có vị trí bị cháy rụi, mái tóc đều bị lửa đốt trụi nhưng kiểm tra kỹ lưỡng thì vẫn có thể dễ dàng nhận thấy những đặc điểm của phụ nữ.”
Vương Kiệt Vượng cau mày, quay sang nhìn Dịch Gia Di:
“Nếu ở đây có một thi thể nữ tính thì chắc chắn sẽ có một đạo sĩ không có đạo quan. Ít nhất là một người.”
Nếu thật sự có đạo sĩ trùng hợp rời đi vào thời điểm này, chỉ cần người nọ không phải là hung thủ thì sau khi thấy tin tức trên thời sự, nhất định sẽ quay về Bát Tiên Đạo Quan, hoặc là liên lạc với cảnh sát.
“Lính cứu hỏa đã tiếp tục tìm kiếm lần thứ ba, mọi người chờ một lát.” Bây giờ Gia Di vẫn chưa thể xác định rốt cuộc là vẫn còn thi thể đạo sĩ trong đạo quan chưa được tìm thấy, hay là có người đêm qua trùng hợp may mắn không có trong đạo quan. Nếu là như vậy thì vụ án này sẽ có hướng điều tra mới.
Cô mím môi đứng tại chỗ một lát, quay đầu thì thấy Sir Quách của bộ phận quan hệ công chúng đã bắt đầu giao thiệp với cánh phóng viên tập trung ngoài dây cảnh báo, Gia Di bèn quay sang nói với Đàm Tam Phúc:
“Anh Tam Phúc, làm phiền anh nói với Sir Quách một chút, hiện tại trong 17 thi thể đã được tìm thấy có một thi thể là phụ nữ chưa thể xác minh thân phận. Tạm thời đã xác nhận trong danh sách 17 đạo sĩ được đăng ký họ tê, bây giờ xem ra có ít nhất một đạo sĩ chưa tìm được tung tích.”
Dứt lời, Gia Di nói tiếp:
“Anh Tam Phúc lại thu xếp thăm hỏi dân làng, tìm hiểu xem gần đây có vị đạo sĩ nào trong đạo quan vắng mặt hay không.”
“OK, Madam.” Nhận được mệnh lệnh, Đàm Tam Phúc vừa thăng chức lên tổ trưởng lập tức xoay người, ra lệnh cho mấy người Lưu Gia Minh đi làm ghi chép, sau đó tự tiến về phía Sir Quách, nghiêm túc thực hiện mệnh lệnh của Dịch Gia Di.
…
Dịch Ký, chõ cơm chưng chín đầu tiên của buổi sáng đã dùng hết, Clara lại lần nữa vo gạo đong nước, nhanh nhẹn chưng nồi cơm thứ hai.
TV được treo trên tường bên ngoài cửa sổ thủy tinh đang chiếu tin thời sự về sự kiện Bát Tiên Đạo Quan, tất cả thực khách đều ngửa đầu xem tin tức.