Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1458 - Chương 1458 - Ngoại Truyện 2: Bát Tiên Đạo Quan: Chị Thập Nhất Đáng Tin Cậy 3

Chương 1458 - Ngoại truyện 2: Bát Tiên Đạo Quan: Chị Thập Nhất đáng tin cậy 3
Chương 1458 - Ngoại truyện 2: Bát Tiên Đạo Quan: Chị Thập Nhất đáng tin cậy 3

Chương 1458: Ngoại truyện 2: Bát Tiên Đạo Quan: Chị Thập Nhất đáng tin cậy 3

“Hiện tại bên trong hiện trường hỏa hoạn vẫn chưa cho phép nhân viên bộ phận giám định tiến vào. Lính cứu hỏa đánh giá bên trong vẫn rất nguy hiểm, kiến trúc có khả năng sẽ sập đổ bất cứ lúc nào, nhân viên giám định sẽ có nguy cơ gặp nguy hiểm nếu tiến vào bên trong. Nhưng hiện tại không còn thời gian để bận tâm vấn đề đó nữa, Terasa đang giao thiệp với lính cứu hỏa, trời sắp đổ mưa, dù thế nào đi chăng nữa cũng phải thăm dò hiện trường bên trong một lần trước kia cơn mưa ập xuống.” Trần Quang Diệu thở dài nói với Dịch Gia Di.

“Vất vả anh Đại Quang Minh.” Dứt lời, Gia Di quay đầu nhìn chung quanh.

Hiện tại chưa thể tiến vào bên trong đạo quan, vậy còn môi trường bên ngoài thì sao… Có khi nào vẫn còn manh mối quan trọng nào đó không nhỉ?

Hung thủ phóng hỏa thuộc tuýp hưng cảm phấn khích cao độ, đa phần sẽ lựa chọn một địa điểm ẩn náu an toàn, có thể quan sát quá trình cứu hỏa, thậm chí trà trộn vào quần chúng giả vờ hỗ trợ cứu hỏa…

Nghĩ đến điểm này, Gia Di lập tức lướt qua đám cảnh sát và lính cứu hỏa đang bận rộn từ trong ra ngoài, tìm đến Vương Kiệt Vượng rồi đưa ra ý nghĩ của bản thân:

“Mặc dù hiện tại chúng ta vẫn hoàn toàn không biết gì về hung thủ, nhưng có thể coi điều này là một suy đoán, tôi muốn dẫn người đi thăm dò khu vực chung quanh.”

“OK, chị Thập Nhất cứ làm thoải mái đi, tôi đều ủng hộ cô, tin tưởng cô!” Vương Kiệt Vượng lập tức vỗ tay gọi Hugo, lại mời Diane đến đây giúp đỡ Gia Di.

Gia Di dẫn theo nhân viên tìm kiếm những địa điểm có thể làm nơi ẩn náu, đồng thời cũng có thể thấy rõ tình hình vụ cháy, hơn nữa an toàn không đến mức bị hỏa thế cháy lan ở khu vực chung quanh trên diện rộng.

Thăm dò một lát, cô quay về chỗ cũ gọi Tam Phúc, chờ đối phương nhanh chóng chạy đến, cô vội căn dặn:

“Anh Tam Phúc, hiện tại không thể loại trừ hung thủ là một kẻ mắc chứng cuồng phóng hỏa nên có một tỷ lệ nhất định, hung thủ đã từng trà trộn vào đám đông cùng cứu hỏa với dân làng. Lúc ghi chép khẩu cung, anh có thể nói bóng nói gió tìm hiểu xem có người lạ nào trà trộn vào đám dân làng hay không, hoặc là có thấy người nào khả nghi hay không.”

“Yes, madam.” Tam Phúc gật đầu, xoay người định rời đi, nhưng bỗng đứng yên tại chỗ, đưa một chai nước khoáng chưa khui nắp trong túi cho Gia Di rồi mới chạy vào đám người đang bận rộn.

Gia Di uống một ngụm nước, cũng chạy về bên cạnh chị Diane, bắt đầu tìm kiếm những dấu vết giám thị, theo dõi như dấu chân, tàn thuốc vân vân… Ở khu vực cách xa dây cảnh báo một chút.

Tannen lái xe chạy một mạch đến nơi. Ban đầu anh ta còn lái xe một cách quy củ, nhưng thấy sắc trời càng ngày càng âm u, bụng dạ anh ta cũng càng ngày càng sốt ruột, cuối cùng không thể bình tĩnh được nữa, đạp chân ga tới cùng.

Khi tìm đến công viên ngoại ô dưới chân núi Bát Tiên Lĩnh, anh ta đỗ xe rồi nhanh chóng chạy lên núi, mệt đến mức thở hổn hển, cuối cùng cũng thấy đám đông ồn ào và hài cốt nằm ngoài Bát Tiên Đạo Quan.

Đưa ra thẻ nhân viên công tác để được cho phép thông hành, xuyên qua dây cảnh báo chào hỏi với Đàm Tam Phúc đang bận ghi chép, Tannen nhìn quanh một lượt mà không thấy bóng dáng Dịch Gia Di, bèn chạy đi tìm thanh tra Vương Kiệt Vượng:

“Sir Vương, trên đường tôi đến đây đã suy xét về những manh mối mà tên hung thủ phóng hỏa có khả năng để lại.”

“Rất có khả năng hắn ta sẽ tìm một nơi để thưởng thức ánh lửa bốc cháy sau khi phóng hỏa, điều này sẽ khiến chúng đạt được cảm giác thỏa mãn, khoái cảm kích thích và sự sung sướng vì được phóng thích áp lực, cho nên tranh thủ lúc trời còn chưa đổ mưa, chúng ta phải mau chóng thăm dò xem gần đây có địa điểm nào mà hung thủ sẽ ẩn náu để thưởng thức hỏa hoạn hay không, có lẽ sẽ tìm được những bằng chứng cụ thể như dấu chân của hung thủ hoặc vật dẫn DNA vân vân…”

Vương Kiệt Vượng kiên nhẫn nghe Tannen nói hết câu, nhưng vẻ mặt không có một chút bất ngờ hay sốt ruột mà Tannen nghĩ rằng mình sẽ nhìn thấy.

Ngược lại, Vương Kiệt Vượng rất bình tĩnh chỉ về phía rừng cây phía tây đạo quan:

“Madam Dịch đã dẫn người sang bên kia thăm dò rồi. Tương tự như suy nghĩ của anh, cô ấy cũng muốn thử xem có tìm được ‘địa điểm ẩn náu’ đúng như suy đoán hay không.”

“À!” Nghe đến đây, Tannen hơi kinh ngạc, nhưng rồi lại cảm thấy mọi chuyện đều trở nên hợp lý.

Anh ta rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, quay sang nói với Vương Kiệt Vượng:

“Chị Thập Nhất quả nhiên là rất đáng tin cậy.”

Bình Luận (0)
Comment