Chương 1478: Ngoại truyện 2: “Thần” thám Dịch Gia Di 1
Kể từ tối hôm lấy được tranh chân dung hung thủ, Gia Di bắt đầu dẫn đội ngũ tìm kiếm nhân chứng mục kích khác để xác định thân phận của nghi phạm.
Trong thôn Ngô Ốc có một ông chú thấy bức tranh này chợt nhớ lúc dập lửa, có một cậu trai trẻ giống hệt thế này.
Ông chú nói rằng lúc dập lửa, ông ấy thấy màu tóc của đối phương rất lạ, nghĩ rằng hình như trong thôn Ngô Ốc làm gì có chàng trai nào nhuộm màu tóc kiểu này. Nhưng ngay sau đó ông nghĩ rằng chắc là ánh lửa chiếu lên tóc mới tạo ra màu sắc quái dị ấy, thế nên ông ấy tiếp tục dấn thân vào đội ngũ cứu hỏa, không có thời gian bận tâm tới suy nghĩ chợt thoáng qua và cả chàng trai trẻ mà ông ấy chỉ nhìn lướt qua một lần ấy.
Song khi Gia Di đưa bức tranh đến trước mặt ông ấy, ký ức của ông ấy cũng được đánh thức, cực kỳ khẳng định người này đã từng xuất hiện trong đội ngũ dập lửa ngoài đạo quan!
Hình như lúc đó cậu ta mặc một bộ quần áo màu xám đen, động tác chậm hơn người khác, biểu cảm nét mặt cũng chẳng có vẻ sốt ruột tí nào…
Sau này ông chú lại hồi tưởng chiều cao cân nặng các thứ của đối phương, tất cả đều phù hợp với phân tích hình tượng hung thủ của cảnh sát.
Tần Tiểu Lỗi ghi chép lại khẩu cung của ông chú này, cảm ơn đối phương đã cung cấp lời khai, đồng thời khẳng định các yếu tố phân tích hình tượng hung thủ của cảnh sát, xác định rõ ràng người này quả thật từng có hành vi trà trộn vào đám đông dập lửa.
Từ đó đội ngũ nhận được cổ vũ, tiếp tục cầm tranh chân dung gõ cửa từng nhà.
Đêm nay, Gia Di không về nhà mà quấn một chiếc chăn được dân làng gửi tặng, cùng đội ngũ nằm nghiêng ngả trong nhà gỗ trưng dụng làm bộ chỉ huy lâm thời, tạm chấp nhận ngủ một đêm.
Sáng sớm hôm sau, các thám tử đã thức dậy, rửa mặt qua loa một phen, ăn hai cái bánh bao, hai quả trứng gà luộc mà dân làng đưa tới rồi tiếp tục chạy sang mục tiêu kế tiếp - thôn Long Vĩ.
“Cốc cốc cốc!” Gõ cửa từng căn nhà, thăm hỏi và ghi chép khẩu cung của từng gia đình.
Mỗi một thám tử đều hành động nhanh chóng, giành giật từng giây.
Tần Tiểu Lỗi vừa gia nhập đội ngũ này, giờ đây thiết thực cảm nhận được khí thế như lôi đình vạn quân của các đồng bạn thám tử tổ trọng án B khi phá án.
Họ như điều khiển xe tăng, lao về phía doanh trại quân địch từng tấc một. Tấm lưới được giương lên cao đang ép sát lên đầu hung thủ.
Tần Tiểu Lỗi cùng học tập, tục chạy đua, mỗi phút mỗi giây đều kêu gào trong lòng: “Thật mạnh mẽ”, “Thật lợi hại”, trong đầu chỉ còn lại sự sùng bái chứ không chứa nổi thứ gì khác.
Trong lúc nhiệt huyết sôi trào, cậu ta biết ơn Phương Trấn Nhạc vì đã cổ vũ mình học trường cảnh sát, giúp mình thu xếp con đường tương lai, rất biết ơn Dịch Gia Di đã lựa chọn mình, dẫn mình đi phá án, dạy mình làm thám tử.
Cậu ta cầm bức tranh chân dung hung thủ photocopy, cũng bắt chước đám Dịch Gia Di, hỏi thăm mỗi một người dân mà mình gặp được, nghiêm túc ghi chép thông tin.
Lưu Gia Minh kiểm tra mỗi một hộ gia đình gần đó, khi Tần Tiểu Lỗi tiến về phía một căn nhà khác, cậu ta vỗ vai Tần Tiểu Lỗi cổ vũ.
Mưa vẫn đang rơi, nhưng những người bước đi trên con đường chính nghĩa chưa bao giờ e ngại mưa gió. Họ sánh vai nhau tiến lên, không hề cô đơn.
Thôn Long Vĩ cách Bát Tiên Đạo Quan xa hơn một chút, nhưng đêm nổi lửa cũng có một số người dân thôn Long Vĩ đi đường xa lên núi giúp một tay, hỗ trợ khiêng nước cứu hỏa. Chỉ có điều mọi người đều không có ấn tượng gì về nghi phạm, các thám tử sàng lọc hơn một giờ mà vẫn chưa tìm thấy người dân nào từng thấy nghi phạm trong thôn Long Vĩ.
Có một vài người dân cảm thấy nghi phạm rất quen mặt, nhưng muốn nói rốt cuộc anh ta từng gặp người này ở nơi nào thì không tài nào nhớ nổi.
Không thu hoạch được gì.
Gia Di rời khỏi nhà riêng của một người dân thôn Long Vĩ được xây gần đường cái, lau nước mưa trên mặt, men theo đường cái nhìn xuống dốc núi.
Cô vốn chỉ định xem chung quanh một lát, ai ngờ lại thấy thôn Hoàng Trúc dưới kia dường như xảy ra rối loạn không nhỏ. Gia Di lập tức kêu đám Tần Tiểu Lỗi tạm thời dừng điều tra trong thôn Long Vĩ, chạy xuống thôn Hoàng Trúc xem xét tình hình.
Họ càng đến gần thôn Hoàng Trúc thì tiếng ầm ĩ ở đó càng to hơn tiếng mưa rơi, dường như có vô số người kêu gào ầm ĩ đòi lật tung trời.