Chương 1479: Ngoại truyện 2: “Thần” thám Dịch Gia Di 2
Gia Di quấn chặt áo mưa, mũ bị gió thổi bay ra sau đầu cũng không bận tâm, nhanh chân chạy về phía nơi xảy ra vụ ầm ĩ.
Đến gần mới phát hiện một đám dân làng người giơ gậy gỗ, người cầm củi lửa, người nâng chảo to đang đè lên một người đàn ông. Chỉ cần người đàn ông đó ra sức giãy dụa thì sẽ có người đạp mạnh lên mông hắn ta, hoặc kêu gọi người cầm đồ vật trên tay đập lên lưng hắn ta.
Mọi người vừa mắng chửi vừa đồng tâm hiệp lực giữ chặt người đàn ông đó.
Ô che của dân làng không cẩn thận bay ra ngoài, áo mưa cũng bị kéo rách trong lúc giằng co, mưa to dội ướt đầy đầu đầy mặt, nhưng họ không thèm quan tâm, cứ như bắt được tên đàn ông nằm trên mặt đất này mới là chuyện quan trọng nhất lúc này.
“Cảnh sát đây! Chuyện gì vậy?” Gia Di đẩy một người dân ra, cao giọng quát lên.
Nhưng tiếng mưa hòa lẫn với tiếng kêu gào của dân làng quá lớn khiến đám dân làng đang chuyên chú đánh người không chú ý thấy cô mới đến.
Thấy tình huống này, Tần Tiểu Lỗi bèn thay thế Dịch Gia Di, hai bàn tay chụm lại quanh miệng, hít một hơi sâu thật rồi dùng sức quát to: “Cảnh sát đến đây! Đã xảy ra chuyện gì?”
Lần này, tiếng thét to như sấm dậy cuối cùng cũng thu hút sự chú của đám dân làng. Mọi người lau nước mưa trên mặt, nhao nhao nhìn về phía đoàn người Dịch Gia Di.
Một ông cụ cầm đầu cẩn thận quan sát Dịch Gia Di, sau đó đôi mắt chợt sáng lên, lướt qua đám đông đi đến trước mặt Dịch Gia Di, bị Tần Tiểu Lỗi chặn đường cũng không ngại, thậm chí còn vui mừng nói: “Cảnh sát Dịch, chúng tôi bắt được nghi phạm rồi! Người trên bức tranh chính là thằng Vệ du côn này, chúng tôi sẽ không nhầm người đâu!”
Ông cụ vừa dứt lời, người đàn ông trung niên vừa trói gã đàn ông nằm bẹp dí dưới đất lập tức kéo tóc của Vệ du côn bắt gã ngẩng đầu lên, những người khác hợp sức kéo Vệ du côn đứng dậy.
Cuối cùng Dịch Gia Di cũng thấy rõ gương mặt của gã đàn ông dính đầy bùn đất này. Mưa to xối hết bùn đất dính trên mặt gã, mái tóc nâu nhạt bị phai màu một chút vì nước mưa, nhưng gương mặt từng xuất hiện trong dòng chảy hình ảnh của chú chó Vượng Tài lại vô cùng rõ rệt!
Đối diện với ánh mắt quan sát lạnh lùng của Dịch Gia Di, Vệ du côn sợ đến mức kích động gào thét:
“Không phải tôi! Tôi bị oan! Các người bắt nhầm người rồi! Mau thả tôi ra… Buông tôi ra——!”
“Nó vẫn khăng khăng không chịu nhận à?” Người lúc đầu bắt chuyện với Dịch Gia Di là trưởng thôn Hoàng Trúc. Ông cụ quay sang trừng Vệ du côn, giơ tay định cho đối phương một cái tát.
Dịch Gia Di đè lên vai trưởng thôn ngăn cản đối phương dùng thủ đoạn bạo lực, sau đó đi đến bên cạnh Vệ du côn, đè lên đầu gã, lại gần bên tai gã, thì thầm bằng âm lượng chỉ có hai người nghe thấy
“Hồn ma của những người bị thiêu sống trong Bát Tiên Đạo Quan đang đứng bên cạnh mày kìa. Họ kể với tao rằng hôm đó mày đến đạo quan xin xăm, chẳng những đòi một lá bùa bình an mà còn đòi châm một ngọn đèn Trường Minh, nhưng mày không muốn trả tiền. Lúc rời khỏi đạo quan, có phải mày từng chửi một câu ‘Mẹ kiếp chúng mày, một đám lỗ mũi trâu, cả đống đèn Trường Minh như này để đó cũng không dùng đến, cầu tí phúc cho ông đây thì đã sao? Lão già lỗ mũi trâu hành y tế thế chó má gì chứ, đều đcm mày chém gió hết, lừa đảo’ không?”
Gia Di quay sang nhìn Phàn Đại Vệ với khoảng cách rất gần. Đôi mắt cô trợn ngược, nhỏ giọng nói một câu cuối cùng trong ánh mắt kinh hãi đến tột độ của đối phương:
“Hồn ma của họ đang vây quanh mày, cứ lặp đi lặp lại những lời mày từng mắng chửi…”
“Á á á á á á!” Phàn Đại Vệ bỗng ra sức vùng vẫy. Gã nhìn Dịch Gia Di như nhìn một con ác quỷ, không ngừng nhảy lùi về sau, trong khoảng thời gian ngắn bùng nổ sức mạnh không gì sánh bằng, đánh bay người kiềm chế sau lưng gã, đâm vào dân làng đang định tiến lên bắt giữ gã khiến người này kêu đau liên tục.
Mặc dù gã bị trói hai tay, nhưng vẫn thoát khỏi dây thừng vì liều mạng giãy dụa, hai tay quơ lung tung, miệng kêu á á á ra sức lùi về sau, muốn chạy trốn.
Các dân làng sợ bị Phàn Đại Vệ nổi điên gây tổn thương nên không dám tiến lên. Đúng lúc này, một người bỗng bước đến trước mặt Phàn Đại Vệ, hai cánh tay to khỏe như cặp đùi áp chế gã. Cho dù Phàn Đại Vệ điên cuồng cào cấu hai tay cỡ nào cũng vẫn bị sức mạnh tuyệt đối áp đảo hạ gục.