Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 149 - Chương 149 - Đáng Yêu, Chân Thành Và Thông Minh

Chương 149 - Đáng yêu, chân thành và thông minh
Chương 149 - Đáng yêu, chân thành và thông minh

Chương 149: Đáng yêu, chân thành và thông minh

Nói ra khỏi miệng mới ý thức được mình đang nói gì, anh hơi lúng túng, lại bổ sung thêm: “Lúc học đại học có về quê trải nghiệm cuộc sống, từng trồng quýt.”

“Hóa ra là vậy.” Đôi mắt của Dịch Gia Di vụt sáng, thấy anh lúc thì muốn khoe khoang, lúc lại thẳng thắn thành thật, cùng động tác nhỏ luôn mím môi mỗi khi mất tự nhiên.

Sir Phương thật đáng yêu, chân thành và thông minh.

Bên đường có gió thổi qua, cuốn theo một ít vụn giấy còn chưa cháy hết, cô phủi tro dính lên người rồi mới nói: “Người thực hiện hành vi xâm phạm và giết người chắc chắn không phải bà cụ, chân dung hung thủ của chúng ta là một người đàn ông, đặc biệt là tinh dịch mà bên pháp y kiểm tra ra…”

“Cho nên chúng ta phải lén lút bám theo, phòng ngừa hung thủ thật sự đang ẩn nấp ở gần đây.”

“Hoặc là hung thủ đang ở nhà, hoặc hung thủ đang mai phục ở nơi nào đó đợi bà cụ đi lại gần, mà cũng có thể hung thủ giống như chúng ta, giả bộ không quen biết bà cụ mà theo đuôi phía sau.” Dịch Gia Di nghĩ đến đây, lông tơ khắp người đều dựng hết lên.

Nhưng tóc tai của hung thủ rối loạn, quần áo cũng lôi thôi, không giống người sẽ ra khỏi cửa.

Xuyên qua hai cánh tay và cơ thể cường tráng của Phương Trấn Nhạc, cô lén lút quan sat xung quanh cũng không thấy bóng dáng hung thủ đâu.

“Trước cứ đi theo đã, cũng chưa chắc đã là hung thủ, cẩn thận một chút, nghiêm túc bám theo là được, không cần quá khẩn trương.” Phương Trấn Nhạc an ủi.

Thường thì loại hung thủ giết người liên hoàn này sẽ không có trợ thủ, nhưng đến nay vẫn chưa tìm được manh mối, hơn nữa nếu trợ thủ của hung thủ là mẹ ruột hoặc bà nội của anh ta vậy cũng khó nói lắm.

Nhưng cho dù thế nào cứ hễ nắm được một chút manh mối thì bọn họ đều sẽ chủ động lần theo dấu vết.

Bà cụ trước mặt cuối cùng cũng uống nước xong, đấm lưng, trông như vô tình nhìn ra phía sau, rồi mới chậm rãi nắm lên thanh cầm của xe đẩy nhỏ, đẩy chiếc xe từ từ bò trên đường như ốc sên.

“Chúng ta đợi thêm một lúc, trước để Gia Minh đi theo một đoạn rồi chúng ta đi theo Gia Minh.” Phương Trấn Nhạc ra hiệu bằng vẻ mặt cho “lưu manh phố” A Minh ở một bên khác của con phố, Lưu Gia Minh lập tức lững thững ngả ngớn đi lên, bộ dáng không đứng đắn, đúng chuẩn du côn.

Khi lại vòng đến một con phố khác, Phương Trấn Nhạc nhận được Bb-call báo bình an của nhóm Gary, Tam Phúc và nhóm thám tử tổ A, anh lập tức tìm điện thoại, sau khi hồi đáp lại kêu Gary và Tam Phúc vòng về để tiếp ứng.

Sau mười mấy phút, Gary và Tam Phúc bám theo từ phía sau, Phương Trấn Nhạc sắp xếp cho hai người tách ra, lần lượt bám theo bà cụ một cách không xa không gần.

Gary nhặt một tờ báo bên đường, gấp thành cỡ lòng bàn tay, vừa quạt gió vừa giả làm người say.

Sau khi Lưu Gia Minh tách ra mỗi người một ngả với bà cụ ở đầu ngõ nào đó, Gary thuận đường bám theo không xa không gần.

Ngay khi bà cụ dừng lại bán quýt, Gary vượt qua bà ta, Tam Phúc với bộ dáng vội vàng như đang về nhà gấp lại thay thế Gary bám theo.

Vòng vào phố Arran, Phương Trấn Nhạc và Lưu Gia Minh đổi quần áo, lại băng qua ngõ ra ngoài, không xa không gần bám theo phía sau bà lão.

Cứ như vậy gần bốn mươi phút, mọi người đã sử dụng hết tất cả các chiêu thức, khi Phương Trấn Nhạc không thể không điều nốt cả ba thám tử cuối cùng của tổ A qua đây theo dõi thì đột nhiên tổ trưởng Du gửi Bb-call cho Phương Trấn Nhạc: [Sáu khối, mới, đã gọi cho Hứa Trần.]

Phương Trấn Nhạc căng cứng lưng, đôi mày kiếm xếch lên, khắp cả người đều tản ra khí thế sắc bén và hăng hái giống như bảo kiếm rời vỏ.

Môi anh mím thành đường thẳng, đường nét gương mặt dường như càng mạnh mẽ hơn.

Anh kiềm chế thôi thúc lao tới lập tức bắt bà lão lại, đưa xe đẩy hàng và quýt của bà ta tới phòng giám định làm xét nghiệm mà tiếp tục sắp xếp cho người bám theo.

Nếu kéo người về, vậy muốn tìm được nhà của bà ta và bắt được hung thủ có khả năng có quan hệ cực gần với bà ta, thậm chí còn có thể ở chung với nhau, nhanh nhất cũng phải đợi đến khi bà ta khai nhận, hoặc là mời cục cảnh sát khác như Thâm Thủy Phụ giúp điều tra.

Thế nào cũng phải kéo dài đến sáng mai hoặc muộn hơn.

Nếu trong tay hung thủ đang có một người bị hại, chỉ chậm vài phút cũng có khả năng dẫn đến một sinh mạng vuột mất, bọn họ nhất định phải tranh thủ từng giây từng phút một, nhanh được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.

Bình Luận (0)
Comment