Chương 1506: Ngoại Truyện 4: Những câu chuyện nhỏ nhặt thường ngày 2
Dịch Gia Di lại định nhét vào lòng anh ta, Bò Tót giúp Dịch Gia Đống bưng rác, rửa tay xong vừa lau tay vừa ra ngoài. Anh ta ngồi xuống bậc thang bên cạnh Dịch Gia Di, nói giọng ồm ồm:
“Chị Thập Nhất cứ cất bao lì xì đi, nếu Rồng Đen nhận tiền của cô thì mới gọi là không có thể diện.”
“Đúng thế, tôi còn phải kêu các huynh đệ giúp Chung tiên sinh làm việc, sĩ diện mà.” Rồng Đen cười nói thuận theo lời Bò Tót.
“Được, thế thì tối mai tôi mời cậu ăn cơm.” Gia Di sảng khoái nói.
“Thế thì tốt quá, được chị Thập Nhất mời mới gọi là có mặt mũi.” Rồng Đen chống hai tay ra sau người, ngẩng đầu nhìn về phía trước, không nhịn được nhớ lại ngày xưa của mình và Bò Tót.
Nghe họ hàn huyên một lát, Gia Di lên tiếng: “Tôi đã trò chuyện với A Khiết, hình như cô ấy định bán những cửa hàng nhỏ như quán bar, đổi sang đầu tư ngành nghề vận tải và kho hàng, chuyên nhập khẩu, ký gửi hàng nước ngoài, sau đó lại vận chuyển sang nội địa. Cô ấy rất coi trọng sự phát triển của thị trường đại lục, còn định đến Thâm Quyến đầu tư, mua cao ốc làm doanh nghiệp.”
A Khiết chính là Chung Truyện Khiết, cô ta đang dần dần làm quen với toàn bộ sản nghiệp của Chung Đại Chí.
Trước kia cha cô ta làm “bán lẻ”, nơi này một sản nghiệp, chỗ kia một miếng đất. Năm xưa làm băng đảng mà, sản nghiệp phân tán như vậy có thể chia lẻ cho đám đàn em quản lý cũng được. Nhưng bây giờ kinh doanh chính quy thì phân tán tinh lực và tài nguyên quá nhiều cũng không ổn.
Chung Truyện Khiết định tranh thủ dịp này các quán bar, hộp đêm vẫn còn giá trị nên biến chúng thành tiền mặt, tổng hợp lại rồi thống nhất phương hướng kinh doanh của doanh nghiệp, lợi dụng ưu thế tự do của Hương Giang, mượn chính sách ủng hộ các doanh nhân lớn đầu tư, thu hút tài chính ồ ạt tràn vào nội địa của đại lục để làm một vố to.
“Đúng vậy, tôi bắt đầu học ngành kế toán, hơn nữa còn học thêm chuyên ngành quản trị, chuyên ngành kinh doanh cũng là để tương lai khi có cơ hội, tôi sẽ phát huy tác dụng.” Bò Tót nhìn về phía Rồng Đen, đề nghị:
“Tôi đã trò chuyện với Phương Trấn Nhạc và bạn gái của đầu bếp Dịch là Triệu Lễ Uyển, họ đều khuyên tôi nên lên kế hoạch lâu dài, chẳng những phải học máy tính cho kỹ mà còn phải bổ sung thêm kỹ năng khác. Tương lai những kỹ thuật mới, năng lực mới này đều sẽ rất có ích, cậu cũng suy nghĩ thử xem. Nếu cậu thấy mờ mịt thì hãy trò chuyện với A Khiết, cô ấy cũng đang cần nhân tài mà.”
“Tôi đã nói với A Khiết mời chuyên gia trong lĩnh vực quản lý, hoặc chuyên ngành chuyên nghiệp đến công ty bảo an Hòa Nghĩa để tổ chức lớp huấn luyện cho cấp quản lý tầng trung và cao cấp của công ty. Hoặc phái người đi học tập đào tạo sâu để tích lũy nhân tài cho sự chuyển hình trong tương lai của doanh nghiệp. Cậu có thể đứng ở góc độ của cậu để thảo luận với A Khiết xem hình thức nào sẽ tốt hơn.” Dịch Gia Di nói với thái độ chân thành:
“Tương lai khi A Khiết sang đại lục phấn đấu, nếu tôi dành dụm đủ tiền thì có lẽ cũng sẽ sang đó mua nhà. Hãy tin tôi, bên kia sẽ phát triển rất nhanh.”
“Một tên quê mùa như tôi thì làm được gì chứ?” Rồng Đen xòe tay.
“Ngành tài nguyên nhân lực, quản lý con người; ngành tài vụ, quản lý tiền bạc; ngành hành chính, toàn bộ hậu cần của công ty; ngành thương mại…” Gia Di đếm trên đầu ngón tay suy xét giúp anh ta.
“Hành chính có vẻ ổn.” Rồng Đen chọn tới chọn lui, cảm thấy cái này hình như sẽ ổn.
“Thế cũng được. Trong công ty cần mua bao nhiêu chậu cây cảnh, đặt ở chỗ nào. Bao lâu thì lên kế hoạch giặt thảm trải sàn một lần, hợp tác với công ty giặt giũ nào. Quầy tiếp tân chiêu đã, nhận và gửi văn kiện, công ty cần mua bao nhiêu chiếc máy đánh chữ…” Gia Di bắt đầu liệt kê những việc cần làm của ngành hành chính.
“Phiền phức thế sao…” Rồng Đen lại bắt đầu kêu khổ.
“Đi học đi.” Gia Di đập mạnh lên vai anh ta, đứng dậy nói: “Đừng lười biếng.”
“Tôi cầm bao lì xì đi nhé ~” Gia Di lắc lư bao lì xì trong tay, vừa chạy ra sau bếp vừa quay đầu nói: “Bữa tối ngày mai, không gặp không về.”
“Cảm ơn madam ~” Rồng Đen cao giọng nói, sau đó quay đầu thở dài một hơi.
Bò Tót vỗ vai Rồng Đen: “Cùng làm đi, theo tôi đến trường học tập chút kiến thức.”
“… Được rồi, để tôi suy nghĩ một chút.” Rồng Đen đứng dậy, qua tay kéo Bò Tót lại: “Cùng tôi uống hai ly rượu.”
Bóng đêm sâu hơn, anh em thân thiết uống ly rượu hôm nay, ngày mai đeo cặp sách cùng nhau đi học, vì con đường tương lai…
…