Chương 1546: Ngoại Truyện 6: Về Nhà: Con số ‘3’ 1
“À.” Mặt dù mặt ngoài Gia Di không biểu hiện điều gì, nhưng ánh mắt vẫn dừng lại trên mặt Hồ phu nhân mấy giây.
Hồ phu nhân được thỏa mãn nguyện vọng bắt tay với Gia Di, lúc này mới bước lên cầu thang, dẫn Dịch Gia Di lên lầu đến phòng của Hồ Thiên Nguyệt.
Lúc quay lưng về phía Dịch Gia Di, một nụ cười tươi tắn vừa thỏa mãn vừa sung sướng hiện lên trên mặt Hồ phu nhân, quả thực giống hệt Bát Giới phiên bản nữ lúc ăn vụng được quả nhân sâm…
Mặc dù Gia Di đi sau lưng Hồ phu nhân, nhưng thông qua hình ảnh phản chiếu trên cột hành lang của cầu thang xoay tròn, cô vẫn thấy rõ biểu cảm của Hồ phu nhân.
Cô cúi đầu mím môi, hảo cảm đối với Hồ phu nhân tăng lên gấp bội —— đúng là một vị phu nhân đáng yêu.
Thuận theo đề nghị của cảnh sát, phòng của Hồ Thiên Nguyệt được an bài trên tầng hai. Toàn bộ biệt thự có tổng cộng ba tầng, tầng thứ nhất rất dễ bị bọn bắt cóc tấn công, tầng cao nhất thì bọn bắt cóc phải trèo lên nóc nhà, dùng dây kéo nhảy xuống nên cũng rất dễ tấn công. Tầng thứ hai mặc dù hệ số an toàn vẫn chẳng cao hơn là bao, nhưng ít ra vẫn cao hơn tầng 1 và tầng 3 một chút.
Bởi vì sự an toàn của Hồ Thiên Nguyệt đang gặp báo động nên cô ta không thể ra vào tự do, cả ngày nghẹn trong nhà như ngồi tù, cho nên Hồ tiên sinh chuyên môn nhường gian phòng lớn nhất tầng 2 cho cô ta. Phòng khách siêu rộng, phòng tắm có bồn tắm rộng lớn xa hoa, giường lớn rộng gần 3 mét, các loại đồ uống cái gì càn cũng có hết trong quầy bar trong phòng…
Khi Gia Di được Hồ phu nhân mời vào phòng của Hồ Thiên Nguyệt, Hồ đại tiểu thư đang ngồi trong phòng chiếu bóng xem phim. Trước cửa và trong phòng chiếu bóng đều có hai cảnh sát PTU canh gác, lại thêm hai vệ sĩ đứng gác trước cửa phòng và ba vệ sĩ liên tục tuần tra chung quanh biệt thự, chỉ riêng đội ngũ bảo vệ Hồ đại tiểu thư đã có một nhóm nhỏ 4 cảnh sát PTU và 5 vệ sĩ.
Gia Di ghi chép lại số lượng nhân viên được sắp xếp trên sổ tay, lại xin một chiếc bộ đàm và tai nghe với Hồ phu nhân, sau đó lần lượt trò chuyện với mỗi người, xác nhận tai nghe và bộ đàm đều không có vấn đề, lại kiểm tra mấy chiếc máy nghe lén được lắp đặt trong phòng.
Cuối cùng, Gia Di nhờ quản gia chuyển toàn bộ thiết bị giám thị truyền hình cáp nội bộ tiên tiến nhất mà Hồ tiên sinh mua từ nước ngoài vào phòng của Hồ Thiên Nguyệt để Gia Di có thể theo dõi tình trạng chung quanh biệt thự bất cứ lúc nào —— tổng cộng có sáu camera theo dõi, lần lượt đặt tại bốn góc biệt thự và trước cửa phòng, ngoài cửa sổ phòng riêng của Hồ Thiên Nguyệt, hệ số an toàn rất cao.
Gia Di lại nhờ quản gia kêu hai người khiêng hai tấm bảng trắng siêu to đặt trong phòng Hồ Thiên Nguyệt, cộng thêm một bộ sản phẩm rửa mặt, đệm chăn các thứ để cô sử dụng.
Nhìn lướt qua đồ đạc trong phòng, Gia Di hít sâu một hơi. Trong khoảng thời gian kế tiếp cô sẽ phải làm việc ở đây, hy vọng sẽ mau chóng bắt được bọn bắt cóc, giải trừ cảnh báo.
Trên bảng trắng, cô đánh dấu sơ đồ an ninh trong biệt thự và địa hình chung quanh biệt thự, lại đánh dấu địa điểm định vị và tuyến đường tuần tra của vệ sĩ và thành viên PTU, Gia Di mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Sau khi hoàn hồn, vừa quay đầu thì thấy Hồ phu nhân đang đứng sau lưng mở to mắt nhìn chữ viết của cô trên bảng trắng, vẻ mặt phấn khởi kia không thể nhầm lẫn đi đâu được, rõ ràng là dáng vẻ của fan hâm mộ đích thân tham gia vào quá trình làm việc của thần tượng.
“Madam Dịch!” Thấy cô đã hoàn hồn, Hồ phu nhân vội vàng đưa một ly cà phê cho cô: “Đoạn thời gian kế tiếp, sự an toàn của A Nguyệt xin trông cậy vào cô!”
“Tôi sẽ cố hết sức.” Gia Di nhận lấy cà phê: “Cảm ơn.”
“Ha ha, đừng khách sáo.” Hồ phu nhân lại đứng một lát mới nhận thấy xấu hổ. Mặc dù rất không muốn rời đi, nhưng bà ấy cứ đứng đây đối diện với Dịch Gia Di thì sẽ rất lúng túng, thế nên cuối cùng bà ấy vẫn dặn dò hai câu Dịch Gia Di cứ xem nơi này như nhà mình rồi nói lời cáo từ rời đi.
Gia Di buông bút lông xuống, rốt cuộc tiến về phía phòng chiếu bóng. Bộ phim trên màn hình đã tiến vào hồi kết, cô đẩy cửa ra, bước vào phòng chiếu bóng, đứng trong ánh sáng chiếu vào từ ngoài phòng, chào hỏi với Hồ Thiên Nguyệt:
“Xin chào cô Hồ Thiên Nguyệt, tôi là thanh tra Dịch Gia Di của tổ trọng án. Trong khoảng thời gian kế tiếp, tôi sẽ phụ trách sự an toàn của cô.”
…
Năm nay Hồ Thiên Nguyệt đã 25 tuổi, sau khi kết thúc quá trình học tập ở nước ngoài thì tiếp tục đào tạo sâu một khoảng thời gian, đồng thời cũng phân tích và nghiên cứu một cách hệ thống dựa trên kết cấu và tình trạng kinh doanh của các loại sản nghiệp ở nước Anh. Đến nay mới xem như có chút ý tưởng, bèn về nước chuẩn bị hỗ trợ sản nghiệp gia tộc, bộc lộ tài năng một hồi.